• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần hồn của Như Lai lúc này đã bị tổn hại nghiêm trọng, nếu như còn không trị liệu, sợ rằng sẽ phá toái thân vong.

Tuy rằng kẻ địch của Như Lai nhiều không kể xiết, nhưng bằng hữu của ông cũng cực kỳ nhiều.

Chỉ là sau khi bị Đế Thích Thiên kết cho tội danh phản bội Thiên Giới, những bằng hữu này đại đa số đều không còn qua lại cùng Như Lai nữa, thậm chí có một số người còn tham gia hành động truy bắt Như Lai.

Hiện tại chỉ có một chỗ, có thể cứu sống được Như Lai.

…..

Như Lai Tôn Giả kéo lê thân thể trọng thương đến bên trong một tòa thần sơn bí mật.

Ở đây vụ khí lượn lờ, hoa thơm chim hót, từng trận trận thanh thuần chi khí phả thẳng vào mặt.

“Thiên Vũ Sơn, cuối cùng cũng đến rồi.”

Nói xong câu này, Như Lai Tôn Giả bởi vì thương thế nghiêm trọng mà ngã xuống mặt đất.

“Như Lai.”

Thiên Vũ Long Vương đã đứng đợi ở đây nhiều năm, lúc này nhìn thấy Như Lai, nhưng lại phát hiện tình trạng lúc này của ông, lập tức đau lòng không thôi.

“Như Lai, sao ngươi lại thành ra bộ dạng này?”

Thiên Vũ Long Vương cõng Như Lai lên, sau đó hóa thành một đạo tinh quang bay vào Thiên Vũ sơn.

Thiên Vũ sơn này là địa bàn của Thiên Vũ long tộc, mà Thiên Vũ Long Vương cũng chính là người duy nhất Như Lai có thể tin tưởng lúc này.

Được pháp thuật của Thiên Vũ long tộc trợ giúp, Như Lai Tôn Giả lúc này từ từ tỉnh lại từ trong cơn hôn mê.

Sau khi tỉnh lai, câu đầu tiên Như Lai nói chính là:

“Không thể để Đế Thích Thiên có được Kỳ Kinh.”

Thiên Vũ Long Vương sững sờ một chút, sau đó dường như hiểu ra duyên cơ ẩn trong chuyện này, nói:

“Như Lai, hiện giờ ngươi bị Thiên Giới truy nã, trong cả tam giới trừ Thiến Vũ sơn của ta ra, cũng không còn chỗ nào cho ngươi dung thân, theo như ta biết, đến giờ Đế Thích Thiên cũng chưa có lấy được Kỳ Kinh, ngươi đừng có lo lắng.”

Nghe vậy, Như Lai nhẹ gật đầu, yếu ớt nói:

“Ngươi không sợ Thiên Chúng tra xét đến chỗ này?”

“Sợ, lão tử sợ cái ***, cái đám tự cho mình là Thiên Chúng kia nếu thật sự dám đến Thiến Vũ sơn của ta, lão tử liền trực tiếp khai chiến với bọn chúng.”

Thiên Vũ Long Vương lớn tiếng nói, lời này thật là khí phách, tuy rằng thực lực của Thiên Vũ Long Vương còn chưa bằng Tam Nhãn Thần Tướng, nhưng tấm lòng muốn bảo hộ Như Lai của ông, có trời đất chứng giám.”

Thiên Vũ Long Vương từ thời niên thiếu đã có giao tình cùng Như Lai Tôn Giả, mà trong cả tam giới này, Thiên Vũ Long Vương cũng chỉ có đúng một người bằng hữu là Như Lai.

Kỳ Kinh lưu lại trong hồng trần quá lâu, hóa hình là việc không thể nào tránh khỏi.

Mà năm nay cũng chính là năm sinh của Tiểu Vũ, Kỳ Kinh chính là Tiểu Vũ, Tiểu Vũ cũng chính là Kỳ Kinh.

Tất cả những chuyện này không người nào biết.

Nhưng lại không qua mặt được Hắc Ngộ Không, bởi vì hắn giữ lại một sợi yêu hồn của Tôn Ngộ Không, cho nên từ trong miệng của yêu hồn Tôn Ngộ Không biết được chỗ cất giấu Kỳ Kinh.

Chẳng qua Hắc Ngộ Không cũng không đủ thực lực để đi lấy Kỳ Kinh, bởi vì ở đó cũng có tai mắt của Thiên Chúng, bây giờ Hắc Ngộ Không chẳng qua mới chỉ ở cảnh giới Đăng Tiên cảnh đỉnh phong, mà những Thiên Thần được phái đi tìm Kỳ Kinh tu vi thấp nhất cũng đã là Địa Tiên cảnh. Cho nên Hắc Ngộ Không không thể đi mạo hiểm.

Bất quá Hắc Ngộ Không lúc nào cũng quan sát động tĩnh của Kỳ Kinh, chuyện Kỳ Kinh hóa thành hình người y cũng biết, chẳng qua cụ thể là hóa thành ai? Việc này y không thể biết rõ mà thôi, dù sao thì y cũng chưa hồi phục đến đỉnh phong, năng lực của Phá Võng Nhãn cũng chỉ nhìn thấu được một góc vận mệnh của một đoạn thời gian trong tương lai.

Cơ mà Hắc Ngộ Không cũng không để ý, dù sao thì chuyện Kỳ Kinh hiện thế cũng chỉ là sớm muộn, đến khi đó sẽ có biện pháp lấy được.

Hắc Ngộ Không cũng muốn lấy được Kỳ Kinh, bởi vì Kỳ Kinh ngoài năng lực trấn thủ Tam Giới vũ trụ ra, còn có một năng lực khác đó là câu thông với vũ trụ khác.

Đi qua không gian của toàn bộ vũ trụ không phải là một việc đơn giản, tối thiểu tu vi phải đạt đến cảnh giới Bất Hủ cảnh mới được, nhưng cho dù là Bất Hủ cảnh đi vào không gian trùng động cũng chỉ có kết cục thân tử đạo tiêu, ngay cả Lãnh Chúa cũng không nhất định có thể an nhiên đi lại trong không gian trùng động giữa các vũ trụ được.

Có lẽ nếu muốn xem nhẹ lực lượng của không gian trùng động, phải đạt đến cảnh giới cao hơn Lãnh Chúa.

Nhưng nếu như có được Kỳ Kinh, liền có thể lợi dụng lực lượng của Kỳ Kinh, trực tiếp du ngoạn giữa các vũ trụ mà không phải đi qua không gian trùng động.

Hắc Ngộ Không muốn chinh phạt giữa các vũ trụ, vậy nên bắt buộc phải có được Kỳ Kinh.

Kỳ thực Hắc Ngộ Không cũng đã suy nghĩ rõ ràng, Tam Giới vũ trụ cũng chính là một khởi điếm khác của y, tự nhiên y không muốn hủy diệt Tam Giới vũ trụ, bởi vì y cũng có thể tính là ma tộc ở trong vũ trụ này.

Kỳ Kinh có thể trả lại nguyên vị, Hắc Ngộ Không cũng chỉ cần không gian lực lượng của Kỳ Kinh là được, theo suy tính của y, việc này có thể thực hiện được. Chỉ là cần có sự phối hợp của cường giả khác.

Những thứ này đều là chuyện của tương lai, dù sao thì cường giả có thể phối hợp cùng y, tu vi ít nhất phải đạt đến cảnh giới Vô Địch Thánh Nhân cảnh, mà tự bản thân ý cũng phải đạt đến cảnh giới này mới được.

Vô Địch Thánh Nhân, một tồn tại cường đại như nào cơ chứ. Cho dù là ở vũ trụ trước đây của y, trong toàn bộ vũ trụ thì Vô Địch Thánh Nhân cũng là đỉnh tiêm nhân vật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK