• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian thấm thoát trôi qua.

“Thoáng cái, mười sáu năm rồi.”

Như Lai sau mười sáu năm, càng trở nên nội liễm và nho nhã hơn xưa.

“Không ngờ rằng thương thế của ngươi lại nặng đến như vậy, ở trong Thiên Vũ Sơn tu dưỡng đúng tròn mười sáu năm.”

Thiên Vũ Long Vương lúc này thân trên để trần, một thân cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, từ đây có thể nhìn ra, mười sáu năm nay Thiên Vũ Long Vương không ngừng tập luyện.

“Mười sáu năm rồi, ta cũng nên tạm biệt ngươi thôi.”

Như Lai nhẹ nhàng đứng dậy, lọn tóc đen ở sau áo choàng không ngờ đã biến thành màu trắng.

“Đúng vậy, cũng nên hành động thôi.”

Dường như Thiên Vũ Long Vương đã sớm biết từ trước, ông cũng đứng bên cạnh Như Lai.

“Sắp không giữ nổi Kỳ Kinh khỏi lũ Ám Hồn nữa rồi.”

Thiên Vũ Long Vương nói xong, liền hóa thành cự long bay đi, ông cần tập hợp toàn bộ long tộc ở Thiên Vũ Sơn đối kháng cùng Đế Thích Thiên.

Tuy rằng làm vậy cũng không thể tạo nên ảnh hưởng lớn gì đối với Thiên Giới, nhưng cũng có thể khiến cho Thiên Giới phải ứng phó một hồi.

“Tôn Ngộ Không, đạo tàn hồn này của ngươi được ta dùng ma lực nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, có thể đầu thai chuyển thế được rồi.”

Trên bờ Bỉ Ngạn, Hắc Ngộ Không thần sắc lãnh đạm, mở ma hộp trong tay ra, tàn hồn của Tôn Ngộ Không liền đi lên bờ Bỉ Ngạn đầu thai chuyển thế.

Nhiều năm sau, Chấn Thế Trâm ở trong Thông Thiên Tháp của Thiên Cung liên tục ngân lên mười sáu tiếng.

“Mười sáu tiếng?”

“Chấn Thế Trâm liên tục vang lên mười sáu tiếng, làm sao có thể?”

Chúng thần Thiên Giới đều vô cùng trấn kinh, phải biết rằng năm đó cho dù là Tôn Ngộ Không giáng thế, Chấn Thiên Trâm cũng chỉ vang lên mười hai tiếng mà thôi.

“Rốt cuộc là đại yêu nào giáng thế?”

“Mười sáu tiếng a?”

Cho dù là Đế Thích Thiên lúc này đã đọa lạc Ám Hồn cũng phải cau mày.

Mười sáu tiếng, tư chất của người này còn cao hơn cả Đế Thích Thiên, thậm chí có thể đạt được tiêu chuẩn của Tam Thanh.

Thực ra với tư chất của Tôn Ngộ Không chuyển thế không hề đạt đến tư chất 16 tiếng, nhưng vì trong đạo tàn hồn này của Tôn Ngộ Không đã dung hợp cùng ma lực của Hắc Ngộ Không, hai người kết hợp, khiến cho Tôn Ngộ Không càng thêm cường đại.

Hắc Ngộ Không vì sao lại làm vậy? Kỳ thực nguyên nhân không phải vì Tôn Ngộ Không là một bản thân khác của y ở vũ trụ này, càng quan trọng hơn chính là, y muốn Tôn Ngộ Không mau chóng đạt đến cảnh giới Vô Địch Thánh Nhân thậm chí đạt đến Bất Hủ, như vậy liền có thêm một cường giả có thể giúp ý rút ra năng lực không gian bên trong Kỳ Kinh.

Còn về việc Tôn Ngộ Không sau này Tôn Ngộ Không có giúp y hay không? Y cảm thấy có thể!

Tôn Ngộ Không tuy rằng tính tình ngang bướng, nhưng tuyệt đối sẽ không thiếu nợ nhân tình của người khác, đây chính là nguyên tắc làm việc của hắn.

Mà Hắc Ngộ Không đã nhiều lần bán nhân tình cho hắn như vậy, hắn làm sao có thể không trả được?

Với tư chất của Tôn Ngộ Không hiện tại, thành tựu Vô Địch Thánh Nhân chỉ là vấn đề thời gian, nhưng mà thời gian lâu dài, vẫn là có tồn tại một chút phong hiểm. Nếu như lại bị giết thêm lần nữa, vậy thì ngay cả Hắc Ngộ Không cũng không còn biện pháp nữa rồi.

“ n, truyền cho hắn nhiều ma khí Tinh Phách như vậy, thực lực của ta hình như cũng bị hao tổn không ít thì phải. ”

Hắc Ngộ Không cảm giác được sự thụt giảm cảnh giới của mình, mặt vẫn không chút biểu tình nói.

Không lâu sau Tôn Ngộ Không liền trọng sinh ở Hoa Quả Sơn, sau khi hấp thụ toàn bộ ký ức kiếp trước của mình, việc đầu tiên chính là đi tìm Hắc Ngộ Không. Chỉ là Hắc Ngộ Không đã sớm biệt tăm biệt tích.

Tìm không thấy Hắc Ngộ Không, Tôn Ngộ Không cũng không có lo lắng, dù sao thì với thực lực của y chắc chắn không chết được. Sau khi bị giết chết vài năm, đạo tàn hồn của Tôn Ngộ Không luôn ở bên cạnh Hắc Ngộ Không, vậy nên Tôn Ngộ Không cũng hiểu rõ phần nào thực lực của Hắc Ngộ Không.

“Thiên Chúng, đặc biệt là lão vương bát đản Đế Thích Thiên, lão tử nhất định dùng loạn côn đánh chết các người, giải mối hận trong lòng lão tử.”

Mặc dù Tôn Ngộ Không ghi hận Thiên Chúng, nhưng hắn cũng hiểu rõ, thực lực hiện tại của mình chẳng qua chỉ là Tiên Thiên cảnh. Đến giờ hắn cảm nhận được Thiên Giới có một vài tồn tại có thể trong phút chốc miểu sát mình, những người này khẳng định đều là Thánh Nhân cảnh đi.

Việc của hắn bây giờ chính là vừa tu luyện vừa đi tìm Kỳ Kinh, mà phương thức tu luyện nhanh nhất trên thế giới này chính là chiến đấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK