• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có thể trở thành A Tu La vương giả, quả nhiên không thể dễ dàng coi thường.”

Ma Thần Thập Trọng Tấu của Hắc Ngộ Không đối đầu cùng vô tận kiếm ý của Trảm Vương, hai người căn bản không ở cung cùng một đẳng cấp.

Ma Thần Thập Trọng Tấu trong phút chốc liền bị đánh tan, vô tận kiếm ý áp sát về phía Hắc Ngộ Không.

“Ta sẽ chết ở đây sao?”

Sự cường đại của Trảm Vương, Hắc Ngộ Không đã được tự mình trải nghiệm, trong hoàn cảnh Đấu Hồn kích phát toàn bộ, Y dường như không có lực hoàn thủ.

Hắc Ngộ Không từng nghĩ thực lực của mình có thể cùng với Bề Sa Môn Thiên chiến đấu một trận, nhưng trên thực tế, Y hoàn toàn không thể.

Nhưng mà Hắc Ngộ Không cũng chưa từng suy nghĩ, bản thân Y tu vi chưa đột phá Hỗn Nguyên Thánh Nhân, chỉ dùng một thân thực lực Chuẩn Thánh chiến đấu cùng cường giả Vô Cấp cảnh đỉnh tiêm trong vũ trụ này, e rằng tìm khắp toàn bộ tam giới cũng không có mấy người.

“Như vậy sắp không ổn rồi.”

Đang lúc Hắc Ngộ Không sắp không chống đỡ nổi, một chưởng ấn đánh tan vô tận kiếm ý của Trảm Vương, sau đó vô số trường kiếm cũng băng hoại, mà Trảm Vương cũng bị đánh lui.

“Uyên Vương.”

Trảm Vương ôm ngực, ngẩng đầu nhìn mỹ nhân đang đứng bên cạnh Hắc Ngộ Không, trong ánh mắt là vô tận cừu hận.

“Trảm Vương, thực lực hiện tại của ngươi, không chỉ có vậy thôi đi?”

Vô tận kiếm ý khi nãy cũng không có mạnh mẽ như trong tưởng tượng, bằng không cũng không thể bị một chưởng của Uyên Vương đánh tan.

“Uyên Vương, ta với tiểu tử này vô oán vô cừu, cũng không nhất thiết phải hạ sát thủ, huống hồ, Y chỉ là một chuẩn thánh, toàn lực của ta cũng chỉ có như vậy, chẳng nhẽ ta còn phải liên hợp cùng lực lượng của tỷ tỷ ta để chiến đấu cùng Y hay sao?”

“Ta không có vô sỉ như ngươi.”

Trảm Vương đích xác là người chính trực nhất trong số A Tu La tộc trưởng, điểm này thậm chí Cuồng Vương cũng tự nhận không bằng.

Nhưng mà cương trực cũng không thể cứu ông ta tiếp tục được sống.

Uyên Vương chỉ là cười nhạt một tiếng.

“Bắt đầu đi.”

Trảm Vương tiếp nhận lực lượng của tỷ tỷ, sau đó thôi động lực lượng Đấu Hồn đến cực hạn, Đấu Hồn thậm chí sắp đạt đến đệ lục cảm.

Đây cũng chính là một bộ phận lực lượng dự đoán tương lai mà Trảm Vương nhận được từ tỷ tỷ mình.

Trảm Vương và Uyên Vương đều là A Tu La Vương, trên phương diện thực lực hẳn không nên cách biệt quá lớn, nhưng bây giờ nhìn lại, thực lực của Uyên Vương đích thực mạnh hơn Trảm Vương rất nhiều.

Hiện giờ Trảm Vương sau khi nhận được lực lượng của tỷ tỷ, tu vi đã đạt đến Vô Cấp đỉnh phong, có thể nói rằng ông ta hiện giờ có thể sánh ngang Cuồng Vương khi thiêu đốt đấu hồn.

Toàn bộ tam giới trừ Tam Thanh ra, còn có Thiên Giới Như Lai và A Tu La Cuồng Vương là mạnh nhất, nhưng bây giờ có thể thêm Uyên Vương và Trảm Vương vào trong danh sách này.

“Uyên Vương hiện tại có thể cùng Trảm Vương chiến một trận, tu vi của nàng đã đạt đến Vô Cấp đỉnh phong.”

“Cũng khó trách, thực lực của nàng hiện giờ có thể đối xứng với dã tâm.”

Hắc Ngộ Không đứng một bên quan chiến, lúc này đang cau mày nhìn hai người chiến đấu, tự nhủ nói.

Mặc dù Uyên Vương rất mạnh, nhưng hiện giờ Trảm Vương cũng không hề kém cạnh, hai người chiến đấu ăn miếng trả miếng, không ai hơn ai.

Đâu Hồn của Uyên Vương từ trên không trung đột nhiên cắn về phía Trảm Vương, nhưng Trảm Vương cũng đã sớm dự liệu được.

Lách người tránh khỏi đại xà, một kiếm chém về phía đỉnh đầu Uyên Vương.

Uyên Vương tuy đã tránh thoát khỏi nhát chém của Trảm Vương, nhưng sắc mặt của nàng cực kỳ âm trầm.

Từng giọt tiên huyết rơi từ trên mặt Uyên Vương xuống đất, thì ra một kiếm vừa rồi đã rạch lên tiên nhan của nàng.

“Gương mặt này của ta, phải dùng biết bao nhiêu tiên huyết của Thiên Thần để bảo dưỡng, ngươi có biết không?”

Uyên Vương nộ hống, nàng trong tình trạng Đấu Hồn toàn bộ kích phát không thể thắng được Trảm Vương.

Nhưng Uyên Vương đã sớm có chuẩn bị.

Uyên vương bình tĩnh lại, giường như chưa hề tức giận qua, đột nhiên quanh thân Trảm Vương nổi lên từng đạo từng đạo phù chú.

Chính là thứ Uyên Vương dùng khi giết chết tỷ tỷ của Trảm Vương.

“Lực lượng của Thiên Thần? Ngươi là người của Thiên Chúng?”

Trảm Vương hét lớn, muốn thoát ra khỏi lực lượng của những phù chú này, nhưng phù chú quá mạnh, phút chốc chấn Trảm Vương thành một đám mảnh vụn.

“Cuối cùng cũng kết thúc.”

Uyên Vương sờ sờ lên khuôn mặt bị thương của mình, lạnh nhạt nói:

“Không biết lại phải uống bao nhiêu tiên huyết Thiên Thần mới có thể chữa lành lại đây?”

Sau trận chiến này, đấu sĩ bộ lạc Uyên Vương cũng chịu tổn thất nghiêm trọng, nhưng có thể giết chết Trảm Vương, lợi ích mà Uyên Vương dành được sớm đã vượt qua những tổn thất này rồi.

Hiện giờ Uyên Vương đã dành được tín ngưỡng lực của toàn bộ lạc của Trảm Vương, thực lực thăng tiến không không nhỏ.

“Thì ra là vậy sao? Thảo phạt Trảm Vương chẳng qua chỉ là vì tín ngưỡng?”

Hắc Ngộ Không cuối cùng cũng rõ, lực lượng của tín ngưỡng, có thể hóa hành một lớp lực lượng vô hình, đề thăng tu vi của người được tín ngưỡng.

Tồn tại như bọn họ, thứ đáng để tranh đoạt chính là tín ngưỡng chi lực.

Mà thứ duy nhất A Tu La sùng bái chính là cường giả, bọn họ không quan tâm ai xưng Vương, chỉ qua tâm người đó mạnh mẽ như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK