• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như Lai biết Tố Y đã chết, liền hỏi Đế Thích Thiên nguyên do vì sao Tố Y mất mạng.

Đế Thích Thiên chỉ là thuận miệng dùng vài câu đã muốn qua quýt Như Lai.

Với trí thông minh của Như Lai làm sao có thể tin vào câu chuyện mà Đế Thích Thiên kể lại được chứ?

Vậy nên Như Lai liền đến m Giới tìm m Giới Vương, nhưng cũng không thể giết chết m Giới Vương được, dù sao ông ta cũng là vua của m Giới, nếu như làm vậy sẽ khiến tam giới đại loạn.

Đến khi Như Lai Tôn Giả từ m Giới quay về Thiên Giới, nghe tin Đế Thích Thiên đã giết chết Tôn Ngộ Không.

Nhưng Đế Thích Thiên cũng không hề lấy được Kỳ Kinh, mỗi ngày Đế Thích Thiên đều bạo ngược bất thường, điều này khiến Như Lai Tôn Giả cảm thấy tình huống không đúng.

“Sát Tâm, ngươi có cảm thấy Đế Thích Thiên đọa lạc hay chưa?”

Toàn bộ Thiên Giới, Như Lai Tôn Giả tin tưởng Sát Tâm Quan m nhất, vậy nên đành đàm luận chuyện này với Sát Tâm.

“Đế Thích Thiên đọa lạc? Lời này, ta coi như chưa từng nghe thấy.”

Sát Tâm Quan m lắc lắc đầu, liền hóa thành từng cánh từng cánh liên hoa theo gió bay đi mất.

“Sát Tâm dường như đã quá tin tưởng Đế Thích Thiên rồi.”

Như Lai hiểu rằng Thiên Giới này không thể tin tưởng người nào, bèn trước tiên tự mình đi điều tra Đế Thích Thiên.

“Đây chính là mật thất tu luyện của Đế Thích Thiên sao?”

Thụ Ý Thiền Thần Công của Như Lai đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, mạnh mẽ như tứ đại Thiên Vương cũng không thể phát hiện Như Lai đã tiềm nhập đi vào tu luyện mật thất của Đế Thích Thiên.

“Đế Thích Thiên, ngươi.”

Như Lai phát hiện Đế Thích Thiên đang hấp thu tiên huyết của một Thiên Giới nữ tử.

“Tiên huyết chí thuần chí thiện như này, thật đúng là mỹ vị nha.”

Đế Thích Thiên lúc này bạch sắc đạo bào đã huyễn hóa biến thành hắc sắc, mà tròng mắt cũng biến thành màu đỏ.

“Ngươi đọa lạc rồi, Đế Thích Thiên.”

“Ai?”

Đế Thích Thiên giật mình, vội vàng quay người lại, sau khi nhìn thấy người đến là Như Lai, chân mày lập tức nhíu lại. Hiển nhiên Đế Thích Thiên không hề phát hiện ra Như Lai đã tiềm hành đi vào đây.

“Như Lai, ngươi vậy mà dám lẻn vào tu luyện mật thất của ta? Ngươi nên biết rằng đây là trọng tội.”

“Đế Thích Thiên, ngươi thân là Thiên Giới chí tôn, không ngờ cũng sẽ đọa lạc thành Ám Hồn, ta hiểu rồi. Tố Y, cũng chính là do ngươi giết chết có phải không? Mà lý do ngươi muốn có được Kỳ Kinh, cũng vì muốn càng mạnh hơn, từ đó thống trị cả Tam Giới?”

“Ha ha, không hổ là Như Lai , quả nhiên trí tuệ hơn người, chẳng qua ngươi cũng chỉ có thể đến đó mà thôi.”

Đế Thích Thiên nói xong, tay trái vung nhẹ rút ra Chấn Thiên Thần Kiếm.

“Như Lai, một nghìn năm trở lại đây, thực lực của ngươi chắc là không có gì thay đổi đi.”

Đối mặt với sự tiến công của Đế Thích Thiên, cho dù là Như Lai Tôn Giả cũng không thể không dùng toàn lực ứng phó.

“Thực lực của ngươi, vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thánh Nhân đỉnh phong?”

Đối mặt với pháp tắc chi lực mênh mông cuồn cuộn như vậy, Như Lai chấn kinh nói.

“Như Lai, đây chính là lực lượng của ta sau khi trở thành Ám Hồn. Sao nào? So với chính nghĩa đại đạo pháp tắc lực lượng của ngươi thì sao?”

Đế Thích Thiên miệng đầy răng nhọn, cười lên không ngừng, đến nay hắn đã triệt để đọa lạc Ám Hồn, trở thành một Ám Ảnh Thiên Đế danh xứng với thực.

Tu vi hiện tại của Như Lai chẳng qua chỉ là Hỗn Nguyên Thánh Nhân đỉnh phong, nếu như sử dụng toàn lực có thể đối đầu một lúc với Đế Thích Thiên, nhưng tuyệt đối không có khả năng chiến thắng Đế Thích Thiên.

Chấn Thiên thần kiếm, Như Lai nhìn thanh thần kiếm trong tay Đế Thích Thiên, sau đó song thủ kết quyền.

Thụy Ý Thiền đề thăng tất cả cơ năng của cơ thể bộc phát đến đỉnh phong.

Chỉ là, cho dù như vậy thì Như Lai vẫn bị Đế Thích Thiên tìm ra quỹ tích, hai người cùng lúc kích trúng đối phương. Chẳng qua Như Lai toàn lực đánh trúng vào thần kiếm, mà Đế Thích Thiên lại đánh vào mệnh mạch của Như Lai.

Như Lai bị một kích này triệt để đánh bại, tuy rằng như vậy, nhưng trong lúc đại chiến, Như Lai đã dùng Thụy Ý Thiền nhập vào một khôi lỗi, trốn ra khỏi Thiên Giới.

Lúc này thần hồn ly thể của Như Lai tiêu tán trước mặt Đế Thích Thiên.

Đế Thích Thiên không hề đuổi theo, bởi vì Như Lai chạy ra khỏi Thiên Giới như vậy, sợ

rằng toàn bộ Thiên Chúng của Thiên Giới sẽ không bỏ qua cho hắn.

Bây giờ còn chưa phải lúc.

Chỉ là một kích vừa rồi của Như Lai, khiến Đế Thích Thiên không khỏi cau mày. Bởi vì ông ta biết Như Lai sẽ không làm chuyện gì không có mục đích.

“Một kích toàn lực, lại đánh vào thần kiếm, chẳng lẽ…”

Đế Thích Thiên thầm kêu hỏng bét, lập tức câu thông cùng kiếm linh sứt mẻ của thần kiếm, nhưng không hề có phản ứng.

“Như Lai, ngươi.”

Một kích kia của Như Lai, trong thần lực mang theo Thiền ấn chi thuật. Trực tiếp phong ấn kiếm hồn của Chấn Thiên thần kiếm lại, không có sự gia trì của thần kiếm, thần lực của Đế Thích Thiên sẽ bị tổn thất cực lớn.

“Như Lai, ta nhất định phải lột da uống máu của ngươi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK