“Ngươi là ai?”
Bề Sa Môn Thiên sờ lên mặt mình, trầm giọng nói.
Một kịch vừa rồi, không ngờ khiến cho Bề Sa Môn Thiên thụ thương.
“Đây là…”
“Hắn là ai?”
Chúng thần đều cùng nhau nhìn Hắc Ngộ Không vừa đột ngột xuất hiện, trong mắt lộ rõ vẻ kinh dị, Hắc Ngộ Không và Tôn Ngộ Không quá giống nhau, không, phải nói là Tôn Ngộ Không lúc trước khi chuyển thế mới phải….
“Ngươi có thể xem như ta là Tôn Ngộ Không.”
Hắc Ngộ Không mặt không biểu tình nói, sau đó cầm lên cây đại bổng, ma khí trùng thiên, liền đánh về phía Bề Sa Môn Thiên.
“Cỗ khí tức này là… hắc hồn sao?”
Sắc mặt Sát Tâm Quan m không được tốt lắm, dù sao thì vị “Tôn Ngộ Không” vừa mới xuất hiện này cũng không hề nằm trong dự liệu.
“Không, tuy rằng khí tức rất giống Ám hồn, nhưng lại tuyệt đối không phải ám hồn.”
Trì Quốc Thiên Vương lúc này đứng một bên bình thản nói.
“Này, sao ngươi lại đến đây?”
Tôn Ngộ Không thấy Hắc Ngộ Không đánh lên, không nói hai lời, cũng cầm Kim Cô Bổng lên, hợp sức cùng Hắc Ngộ Không đại chiến.
“Không có gì đặc biệt cả, nếu như ngươi chết, mọi kế hoạch của ta cũng sẽ đổ bể.”
“Sao? Ta sẽ chết trong tay tên thiên thần to con này á? Không thể nào.”
Đối với phán đoán của Hắc Ngộ Không, Tôn Ngộ Không đương nhiên không phục, nhưng phán đoán của Hắc Ngộ Không là không có sai sót, sự cường đại của Bề Sa Môn Thiên bây giờ mới vừa bắt đầu thể hiện.
Dưới sự hợp lực của hai người, không ngờ khiến cho Bề Sa Môn Thiên với tu vi Vô Cấp trung kỳ có chút không chống đỡ nổi.
“Chỉ là hai con khỉ tu vi Chuẩn Thánh đỉnh phong, vậy mà không ngờ liên thủ có thể bộc phát ra chiến lực cường hãn như vậy, đúng là trước giờ chưa từng có nha.”
Bề Sa Môn Thiên từng bước bại lui, có vẻ hết sức thảm hại.
“Hắc hắc, thiên thần cơ bắp, thân hình của ngươi tuy rằng tràn đầy lực lượng, cơ mà dưới sự liên thủ của hai người bọn ta, xem ra mớ cơ bắp đó sắp biến thành chỉ có tác dụng trưng bày mà thôi.”
Trong lúc chiến đấu Tôn Ngộ Không luôn luôn nhiều lời, mà Hắc Ngộ Không thì lại lạnh lùng trầm mặc.
Bề Sa Môn Thiên không hề để ý đến lời nói của Tôn Ngộ Không, hai tay chập lại, trực tiếp đánh ra một chiêu Ma Không Pháp Ấn, công kích của hai người trong nháy mắt liền bị đánh tan.
“Đây chính là Ma Không Pháp Ấn của Bề Sa Môn Thiên hay sao, quả thực cường đại vô bỉ.”
Đối mặt với áp lực của một trăm khỏa hằng tinh, ngay cả Hắc Ngộ Không cũng cảm thấy tên thiên thần trước mặt này, lực lượng quả nhiên khủng bố.
“Lực lượng bậc này, hình như lại mạnh hơn lần trước rồi.”
Tôn Ngộ Không và Hắc Ngộ Không đều bị áp chế trên mặt đất, nhưng dưới sự hợp lực của hai người, hiển nhiên đã có đủ thực lực đối kháng lại Ma Không Pháp Ấn của Bề Sa Môn Thiên rồi.
“Muốn liều mạng rồi sao? Thiên thần rác rưởi, xem Đại Viên Hồn của ta đây.”
Tôn Ngộ Không nộ hống một tiếng, gọi ra Đại Viên Hồn, mà Hắc Ngộ Không cũng chắp hai tay, lực lượng Ma khí cuồn cuộn tuôn ra. Sau đó hai mắt đanh lại, hét lớn một tiếng:
“Ma Tướng Chân Thân.”
Theo sự tiêu tán của ma khí, một cự đại Ma Tướng xuất hiện bên cạnh Đại Viên Hồn của Tôn Ngộ Không.
“Cỗ lực lượng này, thậm chí còn cường đại hơn cả Đại Viên Hồn.”
Thân thể của Hắc Ngộ Không ở sau Ma Tướng Chân Thân bị ma khí phô thiên cái địa bao phủ, hình thể cũng lớn hơn Đại Viên Hồn một chút.
Hai người lực lượng đều đã bạo phát đến Hỗn Nguyên thánh nhân hậu kỳ.
Tiếp theo, hai người cùng đánh ra một quyền, đã phá tan Ma Không Pháp Ấn.
Trong khoảnh khắc pháp ấn của Bề Sa Môn Thiên mất đi hiệu lực, hai người cùng lúc lao lên, một trái một phải đứng bên cạnh Bề Sa Môn Thiên, bắt bắt đầu công kích như vũ bão.
“Đi chết đi, Thiên Thần rác rưởi.”
Tôn Ngộ Không lúc này đã hóa thành Đại Viên Hồn điên cuồng hét lớn, mà lực lượng của hắn cũng không ngừng bạo tăng.
“***, làm sao có thể mạnh như vậy được?”
“Không thể nào.”
Bề Sa Môn Thiên bị hai người đánh cho không có lực hoàn thủ, đường đường là Vô Cấp Thánh cảnh mà lúc này lại bị hai tên quái vật phàm gian đánh cho ra nông nỗi này.
“Cút hết cho ta.”
Bề Sa Môn Thiên lúc này cuối cùng cũng phát cuồng.
Dưới sự thiêu đốt của nộ hỏa, không ngờ ông ta đã bộc phát đến cảnh giới Vô Cấp hậu kỳ.
“Ta muốn các ngươi chết.”
Bề Sa Môn Thiên nộ hống, chấn cho hai người lui ra ngoài, mà sau đó mỗi một quyền đều mang theo lực lương như bài sơn đảo hải.
“Lực lượng của những quyền này, không ngờ không hề kém chút nào so với Ma Không Pháp Ấn.”
“Gia hỏa này… cuối cùng cũng chịu bộc phát rồi sao?”
Lúc này Tôn Ngộ Không và Hắc Ngộ Không đối đầu Bề Sa Môn Thiên đang trong cơn cuồng nộ, đang dần dần đánh mất đi ưu thế.
Bề Sa Môn Thiên mỗi một quyền đều mạnh mẽ vô bỉ, đánh cho hai người toàn thân đầy thương thế.
“Đấu Chiến Thức, Phá Võng Nhãn.”
Thấy vậy, Hắc Ngộ Không cũng không thể giữ lại chủ bải nữa, Đấu Chiến Thức và Phá Võng Nhãn cùng nhau xuất ra, tuy rằng có thể tránh né được quyền cước của Bề Sa Môn Thiên, nhưng cỗ khí thế kia vẫn như cũ ép cho Hắc Ngộ Không khó lòng di chuyển.
“Ác Quỷ Thiên Nhân Ngũ Suy.”
Một chiêu Ác Quỷ Thiên Nhân Ngũ Suy vừa xuất ra, thân thể của Hắc Ngộ Không hơi phát sinh một chút biến hóa, mà Bề Sa Môn Thiên tuy rằng mỗi quyền đều đánh lên người Hắc Ngộ Không, nhưng lực lượng mỗi quyền của ông ta đang ngày một suy yếu.
“Lực lượng của Bề Sa Môn Thiên đang dần bị yếu đi?”
Một vài thiên thần cũng đã nhìn ra điểm này.
“A? Là do hắn làm sao?”
Sát Tâm Quan m quay đầu nhìn Hắc Ngộ Không đang chiến chiến đấu cùng Bề Sa Môn Thiên, không kìm được mà tự nhủ nói:
“Lực lượng và chiêu thức của hắn tương đối đặc biệt.”
Chiến đấu vẫn đang tiếp tục, chỉ là theo thời gian kéo dài, lực lượng của Bề Sa Môn Thiên càng ngày càng suy yếu, hiển nhiên là do Thiên Nhân Ngũ Suy tác động, nhưng mà Hắc Ngộ Không hiện giờ cũng đã là nỏ mạnh hết đà, dù sao thì cũng đã lãnh trọn nhiều quyền như vậy.
Hắc Ngộ Không cũng không còn sức chấp chưởng Ma Tướng Chân Thân nữa, từ trên cao rớt xuống đất.
“Tôn Ngộ Không, giao cho các ngươi đấy.”
Bên này Trì Quốc Thiên và Quảng Mục Thiên Vương cũng đã kết thúc chiến đấu của mình, hai vị thiên vương cộng thêm Tôn Ngộ Không, không bao lâu sao đã đánh bại Bề Sa Môn Thiên, nhưng lại không thể nào phong ấn được ông ta.
“Để hắn chạy rồi sao?”
“Hết cách, cấp bách bây giờ là giải quyết việc trước mắt này đã.”
Sát Tâm Quan m đi đến trước mặt Hắc Ngộ Không, bây giờ Y đang vô lực phản kháng.
“Có chút chuyện này, ta muốn đích thân hỏi ngươi.”
Nói xong, Sát Tâm Quan m liền vươn tay định bắt lấy Hắc Ngộ Không, chính vào lúc này, một hoàng kim cự thủ hiện ra, ngăn cản Sát Tâm Quan Âm.