• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quang thiên thần tộc, sau khi Linh Bảo Thiên Tôn giáng lâm, hắc ám chi lực của Nguyên Thủy Thiên Tôn dần dần rút lui.

Nguyên Thủy Thiên Tôn không ngờ năng lực hồi phục của Linh Bảo Thiên Tôn còn mạnh hơn mình một bậc.

“Xem tình hình, xem ra hôm nay không thể phân ra thắng bại rồi. Cơ mà, Quang thiên thần, các ngươi sớm muộn cũng có ngày diệt vong.”

Nói đoạn, Nguyên Thủy Thiên Tôn liền dẫn đầu Ám ảnh thiên thần rời khỏi Thiên Cung.

Hết cách, Nguyên Thủy Thiên Tôn hiện giờ tuyệt đối không phải đối thủ của Linh Bảo Thiên Tôn.

Mà Linh Bảo Thiên Tôn cũng không hề động thủ, tuy rằng lúc này thực lực của nàng mạnh hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn một chút, nhưng nếu như hai người thật sự đại chiến, như vậy Tam giới nhất định sinh linh đồ thán.

Linh Bảo Thiên Tôn, một trong thần long bát bộ, biểu hiện của quang minh, đương nhiên không thể bỏ mặc không quản sinh linh tam giới.

Linh Bảo Thiên Tôn nhìn một vòng cung điện Thiên Cung đổ nát, không kìm được than nhẹ nói:

“Ta sẽ sửa lại toàn bộ mớ hỗn độn này, các ngươi chỉ cần ngồi yên ở đây, nghĩ cách bổ xung lại những thần vị bị thiếu khuyết.”

Nghe tiếng, chúng thần đều cúi đầu:

“Cẩn tuân Thiên Tôn pháp chỉ.”

Linh Bảo Thiên Tôn nhẹ gật đầu, sau đó liền dùng thần lực to lớn của mình bắt đầu tu sửa lại Thiên Cung.

Chỉ là, ngoài Thiên Cung ra, Linh Bảo Thiên Tôn vẫn chú ý một người ở bên ngoài, vẫn luôn quanh quẩn trong đầu nàng.

“Chạy nhanh đấy, Hắc Ngộ Không… phải không?”

Một đạo linh quang xẹt qua trước mặt Hắc Ngộ Không, sau đó, hư ảnh của Linh Bảo Thiên Tôn xuất hiện ở trước mặt Hắc Ngộ Không.

“Thiên Chúng?”

Sau khi Tôn Ngộ Không nhìn thấy đạo linh quang dừng lại trước mặt Hắc Ngộ Không, Linh Bảo Thiên Tôn khiến cho hắn cảm nhận được áp lực cực kỳ lớn.

“Không phải lo lắng, tiểu hầu tử, ta cũng không phải là đến gây khó dễ, chỉ là muốn cũng Y ôn lại chút chuyện xưa mà thôi.”

Hắc Ngộ Không vỗ vỗ vai Tôn Ngộ Không, biểu ý để hắn tạm lui ra ngoài.

“Linh Bảo Thiên Tôn, nhân tình ta thiếu ngươi, tự nhiên ta sẽ trả lại.”

“Hi hi, không ngờ chuyện năm đó, ngươi vẫn còn nhớ?”

“Đương nhiên.”

Linh Bảo Thiên Tôn lộ ra nụ cười hiếm hoi, sau đó lại từ tốn nói:

“Tốc độ tu luyện của ngươi thật nhanh nha, quả nhiên sinh linh dị thế giới cũng có chỗ độc đáo của riêng mình, nhưng mà, ngươi định làm gì tiếp theo đây?”

Hắc Ngộ Không trầm ngâm một lúc, lãnh đạm nói:

“Ta sẽ tiếp tục rèn luyện trong Vô Thiên Luyện Ngục.”

Nói xong, liền quay người rời đi.

Linh Bảo Thiên Tôn nhìn theo phương hướng Hắc Ngộ Không rời đi, tự lẩm bẩm nói:

“Vô Thiên Luyện Ngục sao?”

Vô Thiên Luyện Ngục, địa phương đó vô cùng đặc biệt, ngay cả Tam Thanh cũng không biết rốt cuộc là ai tạo ra chỗ đó.

Nguyên Thủy Thiên Tôn từng thí luyện ở Vô Thiên Luyện Ngục, nhưng kết quả cuối cùng chính là thất bại quay về, tu vi của ông ta lúc đó đã đạt đến bán bộ Bất Hủ, nhưng bất kể như vậy, vẫn là thất bại trong tay tháp chủ tầng thứ tư của Vô Thiên Luyện Ngục.

Mà chủ nhân tầng thứ tư, chính là Tổ Long bị Nguyên Thủy Thiên Tôn dùng mưu giết hại, hồn của Tổ Long ở trong Vô Thiên Luyện Ngục vô cùng cường đại, đã đạt đến cảnh giới bán bộ Bất Hủ đẳng cấp.

Mà tháp chủ tầng thứ năm, cũng chính là tầng cuối cùng, theo sự thôi đoán của Tam Thanh, có khả năng chính là người sáng tạo ra Vô Thiên Luyện Ngục tự mình tọa chấn.

Mà thực lực của người đó khả năng chính là một Bất Hủ cảnh cường giả.

Bất Hủ cường giả, vượt ra khỏi giới hạn Tam Giới vũ trụ, chân chính đạt đến bất hủ bất diệt, có thể tùy ý xuyên toa đi đến vũ trụ khác, khả năng sống sót trong không gian trùng động là rất lớn.

Ba nghìn đại thế giới, không gian vũ trụ của mỗi một thế cũng đều không giống nhau, cũng có mạnh có yếu, hơn nữa ngoài không gian chủ vũ trụ ra, vẫn còn tồn tại một nghìn tầng thứ nguyên không gian, muốn đi đến những không gian thứ nguyên này ít nhất phải đạt đến bất hủ, bằng không ngay cả thứ nguyên không gian cũng không thể khai thông.

Đây cũng chính là lý do vì sao Nguyên Thủy Thiên Tôn gấp gáp muốn đạt được Kỳ Kinh, nguồn năng lượng ở không gian thứ nguyên rất nhiều, hơn nữa đều rất thuần chất, với năng lực của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nếu như có thể có được những nguồn thứ nguyên năng lượng này, ông ta có thể tiến thêm một bước, thậm chí có thể trực tiếp đạt đến cảnh giới Thống Lĩnh. Đến khi đó, Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể tính là người thống trị chân chính của toàn bộ vũ trụ.

Thống Lĩnh, tùy ý có thể hủy diệt hay sáng tạo vũ trụ, thứ nguyên, thời gian, không gian, trước mặt Thống Lĩnh chỉ là một cái nhấc tay.

Thậm chí ngay cả quá khứ và tương lai, ở trước mặt Thống Lĩnh đều có thể dễ dàng cải biến.

Toàn bộ ba nghìn đại thế giới, trên bề nổi thì có ba vị Thống lĩnh, nhưng ở trong thứ nguyên vũ trụ có thể nhiều hơn một chút.

Quay về hiện tại, sau khi Hắc Ngộ Không rời đi, Tôn Ngộ Không cũng đã quay về.

“Tôn Ngộ Không, Yêu Quái Đại Đạo nguy cơ trùng trùng, Đường Tam Tạng nắm giữ Kỳ Kinh, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của Ám Thiên Thần, thậm chí Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể tự mình ra tay cướp đoạt Kỳ Kinh, các ngươi nhất định phải cẩn thận ứng đối.”

Trước khi hư ảnh của Linh Bảo Thiên Tôn tiêu biến, đã dặn dò Tôn Ngộ Không.

“Hắc Hắc, thật sao? Nguyên Thủy Thiên Tôn nếu như thực sự dám đến, ta sẽ khiến cho hắn không có đường quay về Ám Ảnh Thiên Cung.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK