Sau khi từ Thái Hư trở về, Vân Sơ Tụ đã một mực dính lấy hắn, làm cho hắn căn bản không có thời gian chiêu hồn cho Vân Thiên Tôn.
Mà ở trong Thiên Đình chiêu hồn thì thực sự hung hiểm, Thập Thiên Tôn đều ở Thiên Đình, chiêu hồn cho Vân Thiên Tôn căn bản là không cách giấu giếm được bọn hắn.
Hiện tại Vân Sơ Tụ bị đánh phát, Tần Mục mới thở phào nhẹ nhõm.
- Đô Thiên, khởi giá.
Tần Mục trở về bảo liễn, thanh âm mang theo vui sướng.
Thiên Long Bảo Liễn lập tức khởi động, chín đầu Thiên Long lao nhanh, dọc theo Dũng Giang một đường đi về hướng đông.
Trong bảo liễn, Lãng Uyển Thần Vương hỏi:
- Thánh Anh không gặp Khai Hoàng?
- Không cần gặp hắn.
Tần Mục mở ra mi tâm mắt dọc, nhục thân Vân Thiên Tôn rơi vào trên nệm mây, thần thức Lãng Uyển Thần Vương nở rộ, bao phủ bảo liễn, làm cho ngoại nhân không cách nào nhìn thấy cảnh tượng trong bảo liễn.
Thần thức cùng nguyên khí của Tần Mục tuôn ra, hóa thành rất nhiều phù văn, nói:
- Hắn lần này đi ra, là đến xem thành quả của biến pháp Duyên Khang, muốn nhìn xem thử biến pháp Duyên Khang như thế nào. Ta đi gặp hắn cũng vô dụng, chỉ có hắn tận mắt nhìn thấy, mới có thể đánh vỡ
vọng trong lòng của hắn. Mà hiện tại, chỉ sợ Hiểu Thiên Tôn đang dùng Thần khí Ngự Thiên Tôn giám thị
nơi này, ta vẫn là an phận một chút thì tốt.
Thúc Quân cười lạnh nói:
- Thánh Anh, ngươi cái này cũng gọi là an phận?
Nguyên Mộc trên không, Thần khí Ngự Thiên Tôn thu hồi ánh mắt, chậm rãi nhắm mắt lại, mà tượng đất trong Nguyên Mộc Thiên Cung thì là trầm ngâm một lát, đi tới đi lui, tự lẩm bẩm:
- Tần Thiên Tôn đã mạnh hơn năm đó, nhưng khoảng cách cảnh giới Thiên Đình còn rất xa xôi. Thời đại Khai Hoàng của hắn, chống đỡ không nổi cảnh giới Thiên Đình này. Nhưng mà kiếm pháp hắn, hoàn toàn chính xác khủng bố. Còn có chính là Mục Thiên Tôn, thật có thể gây chuyện, đi đến chỗ nào chọc tới chỗ
đó!
- Nhưng ta cũng không ngờ tới, Địa Mẫu thế mà còn có thể gây sóng gió! Không tầm thường, thực sự
không tầm thường, muốn diệt trừ Địa Mẫu, nhất định phải trước diệt trừ Thiên Công và Thổ Bá, phế bỏ
pháp thuật phục sinh của Mục Thiên Tôn..
Trong Thiên Long Bảo Liễn, Tần Mục lập tức làm phép, niệm tụng pháp chú, thôi động thần thông, chiêu hồn cho Vân Thiên Tôn, sau một lúc lâu, hắn ngừng lại, khẽ nhíu mày.
- Có phải Thánh Anh không cách nào cảm ứng được hồn phách của Vân Thiên Tôn?
Lãng Uyển Thần Vương hỏi.
Tần Mục gật đầu, suy tư nói:
- Cho dù là linh hồn phá toái, ta cũng có thể gọi đến Linh Hồn Hắc Sa. Cho dù là loại tồn tại như Đế Hậu, Nguyên Mẫu này, không chết lại giả vờ chết, chỉ cần ta là đạt được nhục thể của các nàng thì có thể tra được nơi hồn phách các nàng hạ lạc. Thần thông của ta có thể sưu thiên tác địa, thi triển thần thông, Chư
Thiên Vạn Giới, thậm chí Thiên Đình, Huyền Đô, U Đô, Thiên Âm giới, mọi việc đều muốn nhận thần thông của ta triệu hoán! Nhưng mà, ta lại cảm giác không thấy hồn phách của Vân Thiên Tôn, giống như
Vân Thiên Tôn hồn phách cho tới bây giờ không tồn tại..
- Đây là Thái Đế xuất thủ.
Thúc Quân Thần Vương suy nghĩ nói:
- Thái Đế có bản sự này, có thể làm cho hồn phách hoàn toàn biến mất, rốt cuộc tìm không đến. Vân Thiên Tôn là chết ở trong tay Thái Đế?
Sắc mặt Tần Mục ngưng trọng, nhẹ nhàng gật đầu, dò hỏi:
- Cho dù linh hồn phá toái, cũng sẽ hóa thành cát đen, bị Thiên Âm giới hấp thu. Thái Đế có bản lãnh gì, có thể cho hồn phách Vân Thiên Tôn hoàn toàn biến mất?
Hắn có chút không hiểu.
Khiên Hồn Dẫn của hắn là pháp thuật U Đô, sau khi được hắn cải tiến, có thể nói cho dù giấu ở nơi nào cũng khó khăn khỏi hắn truy tung. Lòng tin đối với pháp thuật này, hắn vẫn phải có.
- Thế gian này có thể làm cho ngươi tìm không được hồn phách của hắn, tổng cộng có ba người có được bản sự này.
Thúc Quân trầm giọng nói:
- Thứ nhất chính là Thái Đế, hai người khác chính là Cổ Thần Đế Hậu nương nương và Nguyên Mẫu phu nhân. Đế Hậu nương nương và Nguyên Mẫu phu nhân có được Quy Khư, vỡ nát mọi thứ, hủy diệt mọi thứ, năm đó các nàng khởi động Quy Khư, mai táng không biết bao nhiêu cao thủ tộc ta. Một trong hai Thần Vương khác của tộc ta chính là táng thân trong tay tỷ muội các nàng. Đừng nói linh hồn, cho dù là thần thức cũng hoàn toàn chôn vùi, không còn tồn tại. Thái Đế cũng làm không được một bước này. Bản sự của Thái Đế là thần thức vô cùng cường đại, thần thức của hắn gọi là Đại La Vô Thượng Thần Thức.
Tần Mục gật đầu, Đại La Vô Thượng Thần Thức của Thái Đế tinh diệu không gì sánh được, Thiên Đình vẫn luôn chờ đợi tả thiếu bật Diêm Thiếu Thanh khai sáng thần thức công pháp của Đế Tọa, nhưng mà Thái Đế sớm đã khai sáng ra thần thức công pháp cảnh giới Đế Tọa.
- Thần Thức Đại La Vô Thượng vì sao gọi là Đại La?
Thúc Quân nói:
- Thật ra thần thức của hắn sớm ở thời đại Thái cổ, cũng đã ngưng tụ, tạo thành Thần Thức Đại La Thiên.
Đó là thế giới hư không hoàn toàn do Vô Thượng Thần Thức tạo thành, đừng nói pháp thuật của ngươi, thế gian bất luận pháp thuật gì đều khó có khả năng có hiệu quả ở trong Thần Thức Đại La Thiên. Đại đạo quy tắc nơi đó hoàn toàn là Thái Đế quyết định. Ta cảm thấy, hồn phách của Vân Thiên Tôn, hẳn là bị Thái Đế lưu đày tới trong Thần Thức Đại La Thiên.
Lãng Uyển Thần Vương đối với cái này cũng không hiểu rõ, dò hỏi:
- Thúc Quân Thần Vương có thể nói rõ chi tiết nói chuyện Thần Thức Đại La Thiên hay không?
- Đối với Thần Thức Đại La Thiên, ta cũng biết không nhiều.
Thúc Quân nói:
- Năm đó, khi Thái Đế chưa mạnh như vậy, ta đã giao phong hắn, tranh đoạt tên tuổi đệ nhất cường giả, từng nghe hắn đề cập qua. Công pháp Đại La Vô Thượng Thần Thức của hắn tu luyện tới cực hạn sẽ bắt đầu đụng chạm đến chung cực hư không. Thần thức của hắn ngưng tụ ở trong chung cực hư không, thiên biến vạn hóa, vĩnh hằng bất diệt. Có lẽ, chỉ có tu luyện thần thức tới cấp bậc kia, mới có thể ở trong chung cực hư không tìm được Thần Thức Đại La Thiên. Nhưng mà, khi ta còn sống, lúc cường đại nhất cũng không tu luyện tới một bước kia.
Hắn nhìn về phía Lãng Uyển Thần Vương, nói:
- Thần thức của ngươi mạnh hơn ta năm đó, có phải đụng chạm đến chung cực hư không?
Lãng Uyển Thần Vương lắc đầu:
- Cường độ thần thức hiện tại của ta, chỉ có thể đến hư không thứ 35, khoảng cách chung cực hư không còn kém một bước.