Trong Huyền Đô, Thiên Công mặt mày như tuyết trắng, lông mày thật dài là ánh sáng như tuyết gột rửa ở
trong Huyền Đô, nhẹ nhàng kích thích từng khỏa mặt trời sáng chói, thanh âm của hắn oanh minh, quanh quẩn ở trong Huyền Đô.
- Mới đầu, người học xong những gì đã nói ra của thần, có thể giao lưu, sau khi bọn hắn học xong sử dụng công cụ, sáng tạo công cụ.
- Lại đến sau đó nữa, bọn hắn nắm giữ phù văn, nắm giữ thần thông.
- Bây giờ, bọn hắn bắt đầu nắm giữ đại đạo.
Thiên Công không có tình cảm khuôn mặt lại có chút động dung, nói:
- Tổ Thần Vương, đây chính là văn minh, một trận thay thế Cổ Thần biến đổi đã bắt đầu. Ta thấy được tương lai Cổ Thần suy sụp, thời đại Cổ Thần từng bước một tiêu vong.
Tổ Thần Vương phiêu phù ở phía trước diện mục mênh mông vô ngần của Thiên Công, khom người nói:
- Phụ Thần, nếu Nhân tộc thành lập văn minh, muốn lật đổ các Cổ Thần thống trị, không bằng diệt trước? Nhi thần liền hạ giới, đi làm việc này!
Thiên Công không nhanh không chậm nói:
- Ngươi sai rồi Tổ Thần Vương, con của ta, làm chủ nhân Huyền Đô, Thiên Đạo sở sinh thần chỉ, đối mặt thế sự biến hóa không nên có vui có giận không nên có lựa chọn hỉ ác. Thiên Công không thể đến đỡ, cũng không thể can thiệp, mà lẳng lặng mà nhìn xem trận này biến hóa, đây mới là Thiên Đạo.
Tổ Thần Vương phản kháng nói:
- Chẳng lẽ muốn đợi đến bọn hắn cải biến vận hành của đại đạo, suy yếu Thiên Đạo, Phụ Thần mới có thể
xuất thủ sao?
Thiên Công nói:
- Cho dù bọn hắn cải biến Thiên Đạo, làm Thiên Đạo sở sinh thần chỉ cũng không nên can thiệp, chúng ta chưởng quản lấy Chư Thiên vận hành, chưởng quản lấy ức vạn vạn quỹ tích của ngôi sao, hẳn là dùng một loại tâm thái vô hỉ vô bi đi xem thế gian biến hóa, cho tuế nguyệt lấy văn minh, đây là bình tĩnh trong vui vẻ.
- Phụ Thần không khỏi quá cổ hủ!
Tổ Thần Vương quay người, áo choàng phần phật, che khuất nửa bên gương mặt Thiên Công:
- Cổ Thần đã coi thường vinh quang của thần, mặc cho phàm nhân chà đạp. Ngươi có thể khoan nhượng, ta không thể chịu đựng! Ta liền hạ giới!
Nói rồi hô quát một tiếng, trên thân thể vô cùng to lớn của Thiên Công, vô số Thần tộc bay lên, theo Tổ
Thần Vương cùng một chỗ hạ giới. Thiên Công coi thường, cũng không can thiệp bọn hắn. U Đô. Ma khí tràn ngập tại trong mảnh cương vực rộng lớn vô ngần này, Thổ Bá bình tĩnh nhìn một mặt âm u của kẻ
thống trị Chư Thiên Vạn Giới, phóng nhãn nhìn lại, đông đảo chúng sinh trong vô số thế giới rơi vào trong mắt hắn. Tuổi trẻ U Thiên Tôn phiêu phù ở trước mặt hắn, từ trong con mắt thứ ba giữa mi tâm Thổ Bá thấy được chiến đấu trên Thiên Hà. Con mắt thật to ở mi tâm Thổ Bá nháy một cái, trong mắt cảnh tượng biến mất.
- U, thời đại các ngươi đã đến.
Trong con mắt của hắn, Nguyên Thần Thổ Bá đi ra, hướng U Thiên Tôn nói:
- Các ngươi hẳn là mừng rỡ, những sinh mệnh nhỏ xíu này như các ngươi rốt cục muốn trở thành chủ
nhân vũ trụ. Ta đã thấy được khí vận Cổ Thần đang dần suy yếu.
U Thiên Tôn khom người nói:
- Thổ Bá phải chăng muốn diệt chủng tộc ta?
Thổ Bá lắc đầu:
- Ta là đạo tắc biến thành, chưởng quản lấy Âm gian, hết thảy thế sự Âm gian do ta chưởng quản, sự tình Dương gian không liên quan gì đến ta. Bất quá trận biến đổi này, để cho ta cảm giác được nội tâm bình tĩnh có chút chờ mong, ta nghĩ ta thấy quá xa, suy nghĩ của ta giống như độ bền đến vạn năm thậm chí trăm vạn năm sau, nhìn thấy Cổ Thần thời đại kết thúc, nhìn thấy Hậu Thiên sinh linh nắm giữ đại đạo lực lượng cường đại. Ta rất mừng rỡ, ta muốn giống như các ngươi cải biến. U.
Hắn vậy mà lộ ra dáng tươi cười, nói:
- Có lẽ có một ngày, ta sẽ đi Dương gian một lần, giống phàm nhân còn sống vậy, tìm kiếm một loại đột phá. Ngươi mau mau trưởng thành, lúc ta chuyển thế làm người, cần ngươi đến thay ta quản lý U Đô.
Nguyên giới.
Địa Mẫu Nguyên Quân đứng ở trước cung điện trong Nguyên Mộc, bên người là các Cổ Thần Nguyên giới đang tỏ vẻ hoảng sợ như Kỳ Lân, Phượng Hoàng, long mạch biến thành Thần Long, Tỳ Hưu, Thao Thiết các loại đản sinh tại Nguyên giới. Bọn hắn cũng nhìn thấy chiến đấu trong Thiên Hà, thật sâu cảm thấy sợ
hãi đối bới tử vong. Địa Mẫu Nguyên Quân quay đầu hơi lườm bọn hắn, nói:
- Đại biến thế gian đã bắt đầu, các ngươi lại nơm nớp lo sợ, không khỏi quá vô năng, khiến cho quả nhân quá thất vọng.
Các Cổ Thần Nguyên giới rối rít nói:
- Các phàm nhân nắm giữ thần thông, bọn hắn bắt đầu cải biến địa lý mặt đất, cải biến xu thế dòng sông, cải biến sông núi, khai thác khoáng sản, chặt cây, thậm chí cải biến thực vật sinh trưởng, bắt dã thú thuần hóa. Bây giờ lại có Mục Thiên Tôn giết Ngũ Diệu Tinh Quân, chúng ta không khỏi thỏ tử hồ bi.
Địa Mẫu Nguyên Quân cười nói:
- Bọn hắn cứ nói bắt đầu nắm giữ đạo lực lượng, nhưng bọn hắn nắm giữ đạo, chỉ là đạo của Cổ Thần chúng ta mà thôi, chẳng lẽ bọn hắn còn có thể trống rỗng sáng tạo ra đại đạo hay sao? Cổ Thần được trời ưu ái, chỉ cần đem đạo của của mình suy nghĩ minh bạch, tìm kiếm được đại đạo của của mình cuối cùng, đem tự thân đại đạo phát huy đến cực hạn, phàm nhân cùng Hậu Thiên sinh linh bọn họ liền vĩnh viễn cũng không có khả năng siêu việt chúng ta. Ngũ Diệu Tinh Quân chỉ là xuẩn tài, tự cho là đúng, cho nên đọa lại tại nơi phát ra cội nguồn tìm kiếm lực lượng của mình, bị giết cũng chẳng suy nghĩ gì.
Cổ Kỳ Lân nói:
- thế nhưng Hậu Thiên sinh linh sinh so với chúng ta thì số lượng hơn nhiều lắm, năng lực sinh sôi quá mạnh.
- Vậy các ngươi cứ sinh nhiều cho ta đi, có được càng nhiều càng tốt.
Địa Mẫu Nguyên Quân cười nói:
- Nhân khẩu, mới là lực lượng bản nguyên. Sinh hài tử càng nhiều, thống trị liền càng ổn.
Trong Tiêu Hán Thiên Đình, Vân Thiên Tôn nhìn trên thiên khung treo năm viên tinh thần, những ngôi sao này đều có một nửa, đều là Thần Tinh không trọn vẹn.
- Lão đạo, lão đạo!
Hắn gọi Đạo Tổ, nói:
- Ngũ đại tai tinh chết rồi, lưu lại Tổ Thần Tinh bọn hắn, ở trong đó tất có tạo hóa, chúng ta có thể đi lên sao? Thừa dịp đại đạo hào quang Ngũ Diệu Tai Thần chưa tán, chúng ta đi đem Ngũ Diệu Tai Thần đại đạo nghiên cứu triệt để.
Đạo Tổ nói:
- Đại đạo Cổ Thần quá thâm ảo, chỉ sợ nghiên cứu cực kỳ phí sức.
- Đây chính là thời điểm tốt để thuật số của ngươi rực rỡ hào quang!
Vân Thiên Tôn mang theo một vài Nhân tộc Thần Nhân tinh thông thuật số, cùng hắn cùng một chỗ tiến về Ngũ Diệu tinh, nói:
- Các ngươi nghe nói không? Giết Ngũ Diệu Tai Thần chính là Mục Thiên Tôn. Ta rất muốn gặp thấy một lần hắn, cùng hắn nói một chút, đáng tiếc hắn lại không biết chạy đi nơi nào.
Hắn lộ ra rất là kích động:
- Ta muốn gặp hắn một lần!
Thiên Long Bảo Liễn dừng lại tại chỗ cách Thiên Đình rất xa, Tần Mục dùng tam giác định vị pháp, xác định độ cao cùng không gian vị trí của Thiên Đình, tính toán ra phương vị chính xác của Tổ Đình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Phương vị cụ thể của Tổ Đình, ta đã tìm được.
La Tiêu nhìn chằm chằm vào hắn, đột nhiên nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi đến cùng là ai?
Tần Mục mỉm cười, nói:
- Tương lai ngươi tự sẽ biết.
- Giáo chủ, quân mã Thiên Đình đang xông đến đây! Tựa như là Thiên Hà Thủy sư!
Thanh âm Long Kỳ Lân truyền đến.
Tần Mục phi tốc nói:
- Chúng ta mau mau rời đi!
Đúng vào lúc này, trên mặt sông một bóng người phi nước đại, phi tốc tiếp cận Thiên Long Bảo Liễn, kêu lên:
- Thiên Hà Thủy sư đuổi theo sát ta, xin cứu giúp một chút!
Tần Mục đẩy ra cửa sổ xe nhìn lại, lại là một nam tử trẻ tuổi, mặc trên người áo choàng rộng lớn, một mặt lo lắng.
- Các hạ là?-
Trong lòng Tần Mục khẽ nhúc nhích, dò hỏi.
- Ta gọi Hồng, Đại Hồng!
Gáy Tần Mục nổi hết da gà, lông tóc dựng đứng.