- Thông minh tài trí của các ngươi đều là hiếm có trong thiên hạ, không nghĩ tới chỉ thoáng cái lại xuất hiện tới sáu người. Bây giờ là thế đạo gì? Làm sao có thể thoáng cái xuất hiện thêm nhiều nhân tài như vậy?
Tần Mục cười nói:
- Nương nương, sáu người trước mặt nương nương có thể nói là trí tuệ của con người trong hai vạn năm gần đây, nào chỉ mười ngàn mười vạn dặm mới tìm được một người? Hiện tại, trí tuệ của hai vạn năm này đều tập trung ở trước mặt của nương nương.
Tiều phu thúc giục:
- Nhanh thi triển ra thần thông ngươi đã cứu sống lại nương nương, không nên khoe khoang. Người có trí tuệ gần hai vạn năm chỉ có năm người, ngươi là phách thể, ngươi không thông minh.
Tần Mục phẫn nộ, phát động công pháp, lấy ra sách của U Đô, lại phát động thần thông Khiên Hồn Dẫn đã được mình thay đổi. Kết cấu của cánh cửa Thừa Thiên bị hắn thay đổi, ngôn ngữ U Đô vang lên, tất cả mọi người nghe được nhíu chặt chân mày.
Tần Mục liên tục thay đổi cánh cửa U Đô, đánh cắp lực lượng Thiên Công, sau đó đánh cắp lực lượng của Thổ Bá, cuối cùng lực lượng của hai vị cổ thần bị hắn đồng thời đánh cắp.
Mọi người nhìn tới hoa cả mắt, cũng nghe đến đầu óc mê muội.
- Là ngôn ngữ U Đô, ta có thể nghe hiểu được tám phần mười.
Diêm vương phát động công pháp, phía sau cũng hiện ra một cánh cửa có phần giống với cánh cửa Thừa Thiên, nói:
- Chỉ có điều, ta chưa từng thấy qua quyển sách này, hơn nữa đánh cắp lực lượng của Thiên Công và Thổ Bá chỉ sợ có chút tai hoạ ngầm, hai vị tồn tại này bất kể là vị nào chúng ta cũng không chịu được.
- Ta có thể nghe hiểu sáu phần ngôn ngữ U Đô.
Duyên Khang quốc sư nói:
- Ta theo lão sư học qua một khoảng thời gian, nhưng vẫn có rất nhiều chỗ tối nghĩa khó hiểu, chỉ sợ ta cũng không học được.
Tiều Phu thánh nhân cau mày nói:
- Ta cũng không thể nghe hiểu được tất cả. Đánh cắp lực lượng của Thổ Bá và Thiên Công, trộm một ít thì thôi, trộm nhiều, hai vị tồn tại này chỉ sợ sẽ ngồi không yên. Đánh cắp lực lượng của bọn họ tới cứu sống lại linh hồn của Thiên Âm giới, tuyệt đối sẽ chọc giận bọn họ.
Hư Sinh Hoa và Sơ tổ Nhân Hoàng chưa từng học qua ngôn ngữ U Đô, càng không nghĩ ra.
Hư Sinh Hoa thử dò xét nói:
- Nếu không thể đánh cắp lực lượng của Thổ Bá và Thiên Công, như vậy tại sao chúng ta không sửa thần thông của Tần giáo chủ, đi đường vòng?
Duyên Khang quốc sư nói:
- Không phải đi đường vòng, mà giáo chủ cho chúng ta bắn xuống một cơ sở rất tốt. Nương nương, Thiên Âm giới chắc hẳn là còn chưa có hệ thống thần thông đặc biệt của mình?
Thiên Âm nương nương gật đầu, nói:
- Ở đây vốn có rất nhiều thần thông giả sinh sống nhưng đều là người bên ngoài tiến vào, nói là để tránh né chiến loạn, đưa thần thông bên ngoài tới nơi này. Lúc trước, ở đây chỉ có một mình ta, không có thần thông giả.
Duyên Khang quốc sư tươi cười, nói:
- Như vậy từ nay về sau, Thiên Âm giới cũng có thể nắm giữ hệ thống thần thông của mình.
Ánh mắt Hư Sinh Hoa liền sáng ngời, không khỏi liếc mắt nhìn Duyên Khang quốc sư, thầm nghĩ:
- Thánh nhân năm trăm năm mới xuất hiện, quả nhiên là thông minh tuyệt đỉnh! Chỉ có điều, sở dĩ Tiều Phu thánh nhân không nói gì, chỉ sợ vẫn muốn xem thử vị đệ tử này của mình thông minh tài trí thế nào.
Sơ tổ và Diêm vương cũng lập tức hiểu được, Sơ tổ cười nói:
- Trải qua quốc sư chỉ điểm, cuối cùng cũng tìm được đường.
Diêm vương cũng thở phào một cái, nói:
- Thần thông của Tần Nhân Hoàng chính là chìa khóa mở ra hệ thống thần thông của Thiên Âm giới.
Tiều Phu thánh nhân nhìn về phía Tần Mục, nói:
- Đồ nhi, ngươi giảng giải thần thông của ngươi một lần.
Tần Mục cẩn thận giảng giải lại môn thần thông này một lần. Tất cả mọi người đều là người tài trí hơn người, nói qua một lần lại có thể lập tức ghi nhớ, từng người chậm rãi đi tới đi lui.
Duyên Khang quốc sư cúi đầu niệm tụng ngôn ngữ U Đô, chỉ thấy theo giọng nói của hắn linh hồn cát đen xung quanh dao động lên xuống.
Hư Sinh Hoa dừng bước, nhìn người chết đói Tần Mục bắt được đọc ngôn ngữ U Đô. Quỷ chết đói này há mồm ra, phát ra gào thét thê lương, cát đen trong cơ thể không ngừng tuôn ra, bên ngoài lại có cát đen vọt tới.
Sơ tổ Nhân Hoàng lại mượn sách U Đô của Tần Mục, lấy nguyên khí của mình mô phỏng văn tự U Đô, cố gắng tiến hành sửa đổi môn thần thông này của Tần Mục.
Diêm vương có chút nghiên cứu về thần thông U Đô, trực tiếp cải biến thần thông của Tần Mục.
Tiều Phu thánh nhân lại đi tới đi lui xoay quanh thần nhân Khai Hoàng Ninh Cẩm, không rời mắt.
Mỗi người bọn họ có chút suy nghĩ, mỗi người đều có cách nhìn khác nhau, đều đang bóp méo thần thông của Tần Mục.
Chỉ có Viêm Tinh Tinh đối với phương diện này thực sự không có bất kỳ nghiên cứu nào, chỉ có thể ngoan ngoãn nhìn những quái nhân này.
Mặt Tần Mục đen lại nhìn bọn họ, trước giờ đều là hắn bóp méo thần thông của người khác, hiện tại hắn cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác bị người khác bóp méo thần thông.
Qua một lúc lâu, bọn họ hoặc đi hoặc nằm, hoặc ngồi hoặc chạy, đau khổ suy nghĩ.
Duyên Khang quốc sư ở trên mặt đất bên bờ biển cát vẽ phù văn kỳ lạ cổ quái. Sơ tổ lại sử dụng nguyên khí ở trên không trung viết viết vẽ. Hư Sinh Hoa lấy ra linh binh thuật tính, nhanh chóng tính toán theo công thức, ở trên mặt đất viết ra một phương trình cổ quái, cố gắng giải.
Phía sau lưng của Diêm vương lơ lửng một vòng kim loại cực lớn, các loại phù văn trên vòng chợt sáng chợt tắt.
Tiều Phu thánh nhân từ trên cổ của Ninh Cẩm lấy xuống vòng cổ Tần Mục chế luyện cho hắn, ngược lại nhìn Thiên Đấu do Âm Thiên Tử chế luyện ra.
Lại không biết qua bao lâu, tất cả mọi người tập trung ở bên cạnh Thiên Đấu. Từng người lấy nguyên khí đánh dấu vào hư không, trong không trung hiện ra từng ký hiệu tuyệt đẹp.
Đây là từng phù văn màu vàng, những phù văn này không ngừng bắn ra ánh sáng màu vàng giống như hạt cát ra ngoài, giống như là linh hồn cát đen, cũng không phải là màu đen.
- Bọn họ đang làm cái gì vậy?
Thiên Âm nương nương xem không hiểu, nhỏ giọng hỏi thăm Tần Mục cùng Viêm Tinh Tinh.
Sắc mặt Tần Mục nghiêm trọng, khẽ nói:
- Bọn họ cố gắng từ trong thần thông của ta, còn có trong Thiên Đấu của Âm Thiên Tử chỉnh lý ra một ít thần thông phù văn cơ sở của Thiên Âm giới, sau đó suy tính ra xuất xứ có phù văn cơ sở.
Thiên Âm nương nương hơi ngẩn ra:
- Phù văn cơ sở Thiên Âm giới? Còn có loại vật này sao?
- Nương nương chưa từng đi ra bên ngoài sao? Nương nương có chỗ không biết, đa số thần thông trên đời này là do phù văn cơ sở tạo dựng thành.
Tần Mục giải thích:
- Phong vũ lôi điện mây mù thiên tinh, bao gồm tạo hóa, mỗi một loại thần thông đều có cấu tạo cơ sở riêng của nó, những cái này chính là phù văn cơ sở. Nói ví dụ như kiếm pháp, kiếm pháp có mười tám cách thức kiếm chiêu cơ sở. Mà Thiên Âm giới của nương nương là một thế giới khác biệt với bên ngoài, có quy tắc khác nhau, có thể nói thần thông đạo pháp tự thành hệ thống.
Viêm Tinh Tinh là dựa vào thuyền mặt trời mạnh mẽ tăng lên tới Thần Cảnh, đối với đạo pháp thần thông cơ sở cũng hiểu không nhiều. Lúc này cũng không khỏi cẩn thận lắng nghe lĩnh ngộ, bù đắp chỗ còn thiếu của mình.
- Môn thần thông của ta khiến nương nương sống lại, là từ trong mấy hệ thống thần thông lớn thoát thai ra. U Đô, Minh Đô, Huyền Đô, tạo hóa, thần đạo, ma đạo, phật đạo, đạo môn đều là những hệ thống thần thông ta đều có đọc lướt qua. Đây là hệ thống lớn, hệ thống nhỏ trong đó càng nhiều không kể xiết. Dung hợp nhiều hệ thống thần thông như vậy, ta mới có khả năng khiến nương nương sống lại.
Tần Mục tiếp tục nói:
- Chỉ có điều, ta sử dụng cũng không phải là phù văn cơ sở của Thiên Âm giới mà sử dụng những kiến thức của hệ thống thần thông khác, bắt chước được phù văn cơ sở của Thiên Âm giới.
Thiên Âm nương nương có chút hiểu rõ, nói:
- Như vậy bọn họ lại là thông qua thần thông của ngươi, bảo vật của Âm Thiên Tử, loại bỏ hệ thống thần thông bên ngoài, cố gắng khai sáng ra một loại phù văn cơ sở của Thiên Âm giới. Bọn họ suy tính được càng nhiều lại càng tiếp cận với phù văn cơ sở chân chính.
Tần Mục gật đầu, cười nói:
- Nương nương nhìn phù văn trước mặt bọn họ đã càng lúc càng không có hình dáng của phù văn bên ngoài. Ngoại trừ thần thông của ta và bảo vật của Âm Thiên Tử ra, bọn họ cũng cần hiểu rõ thần lực của bản thân nương nương, còn có ấn ký phù văn trên người nương nương.
Đám người Tiều Phu thánh nhân đi tới, thân hình bay lên, cẩn thận kiểm tra thần quang trên người Thiên Âm nương nương, ghi chép xuống từng phù văn tự nhiên. Lại kiểm tra ấn ký phù văn trên người nương nương, những phù văn này là ấn ký kỳ lạ ẩn chứa trên người Thiên Âm nương nương từ khi vừa sinh ra.
Thiên Âm nương nương tiếp xúc cùng bên ngoài không nhiều, đối với ấn ký trên người mình cũng không biết nhiều.
Không biết qua bao lâu, năm người lần lượt rơi xuống đất, xúm lại nhỏ giọng bàn luận.
- Trên người nương nương có một trăm lẻ tám loại ấn ký phù văn, chúng ta lại từ trong thần thông của giáo chủ và bảo vật của Âm Thiên Tử suy tính ra hai trăm mười sáu loại.
Hư Sinh Hoa sửa sang xong phù văn, đưa tay vạch qua trên không trung, từng phù văn tạo thành cát vàng xuất hiện ở chỗ bàn tay hắn phất qua.
- Tổng cộng ba trăm hai mươi bốn loại phù văn, những phù văn này chính là hệ thống thần thông cơ sở Thiên Âm giới.
Hư Sinh Hoa tiếp tục nói:
- Nương nương mời xem, kết hợp phù văn khác nhau có thể có hiệu quả thần thông khác nhau.
Hắn biến đổi nguyên khí, tổ hợp hơn mười loại phù văn hóa thành đạo thần thông này, đánh vào trên thân của quỷ chết đói bị Tần Mục bắt giữ kia. Cát đen trong thân của quỷ chết đói lập tức hóa thành hư ảo, biến thành từng linh khí linh lực tiêu tan trong thiên địa.
Duyên Khang quốc sư thi triển một loại thần thông khác, cũng do ba trăm hai mươi bốn loại phù văn cơ sở này tạo thành, nói:
- Cũng có thể tập trung hồn phách của thân thể này lại.
Sau khi quỷ chết đói chết, chỉ còn lại có một cái túi da người. Duyên Khang quốc sư phát động thần thông, chỉ thấy cát đen trong Thiên Âm giới như khói bay tới, chui vào trong tấm da người.
Diêm vương phát động một loại thần thông khác, nói:
- Cũng có thể tạo lại linh hồn cát đen, biến thành hồn phách.
Thần thông của hắn tác dụng ở trên cát đen trong tấm da người, lại thấy những cát đen này đang dần dần tập trung lại, có xu thế quay về trạng thái hồn phách hoàn chỉnh.
Sơ tổ Nhân Hoàng cũng thi triển một thức ấn pháp do những phù văn này tạo thành, nói:
- Cũng có thể trấn áp quỷ chết đói, hàng phục bọn họ!
Ấn pháp của hắn sử dụng ra, giống như một vị vua của quỷ chết đói, khiến cho rất nhiều quỷ chết đói của Thiên Âm giới run rẩy.
Tiều Phu thánh nhân cười nói:
- Nương nương, trước đây phù văn cơ sở của Thiên Âm giới không được đầy đủ, hiện tại đã đủ rồi. Nương nương có thể điều động quỷ chết đói chiến đấu cho mình, cũng có thể khiển trách quỷ chết đói, cũng có thể bảo vệ những người sinh sống ở trên Thiên Âm giới, từ nay có thể không cần lo lắng nữa.
Tần Mục cảm khái nói:
- Tương lai, Thiên Âm giới sẽ có vô số loại công pháp và thần thông, chỉ sợ cũng sẽ sinh ra từ bên trong ba trăm hai mươi bốn loại phù văn này.
Tiều Phu thánh nhân lấy ra búa đốn củi, ở trên một vách đá bên bờ biển bổ ra một cái, khắc những phù văn này vào trên vách núi, nói:
- Nương nương, chuyện ở đây đã xong, chúng ta cáo từ.
Thiên Âm nương nương đứng dậy đưa tiễn, nói:
- Ta tư chất ngu dốt, chỉ có thể làm phiền các vị trí giả. Tương lai có gì có thể giúp được, các vị có thể cầm tín vật này đến đây, ta tất nhiên sẽ trợ giúp!
Nàng rút một đạo thần quang từ trên người ra, chia làm bảy phần, luyện thành bảy viên hạt châu sáng loáng tặng cho tiều phu, quốc sư, Sơ tổ, Diêm vương, Hư Sinh Hoa, lại tặng cho Tần Mục và Viêm Tinh Tinh.
Viêm Tinh Tinh cuống quít từ chối, nói:
- Ta chưa từng làm cái gì, không dám nhận.
Thiên Âm nương nương cười nói:
- Là cho tiểu tình lang bên cạnh ngươi, ngươi nhận thay hắn.
Sắc mặt Viêm Tinh Tinh ửng đỏ, thu hồi thần châu này.
Mọi người đi ra khỏi Thiên Âm giới, nhìn thấy ánh sáng mặt trời bên ngoài, tất cả mọi người đều cảm thấy thể xác và tinh thần khoan khoái.
- Đồ nhi, hiện tại đã biết người thật sự thông minh là thế nào chưa?
Tiều Phu thánh nhân cười nói.
Tần Mục cũng cười:
- Bởi vì các ngươi đứng ở trên vai người khổng lồ là ta thôi. Không có thần thông ta khai sáng ra cứu sống lại Thiên Âm nương nương, các ngươi căn bản không thể nào thôi diễn ra phù văn cơ sở của Thiên Âm giới.
- Vai của người khổng lồ?
Tiều Phu thánh nhân cười ha ha, toàn thân trận văn truyền tống xoay tròn, gào thét rời đi, biến mất không thấy bóng dáng.
- Tần Nhân Hoàng, từ biệt.
Thân hình Diêm vương lui về phía sau, vọt tới phía sau bóng tối, lập tức biến mất.
Duyên Khang quốc sư nói:
- Giáo chủ, chúng ta gặp lại ở Duyên Khang.
Dứt lời, hắn cũng truyền tống rời đi.
Tần Mục nhìn về phía Sơ tổ Nhân Hoàng, Sơ tổ lắc đầu nói:
- Ta không thể lưu lại với ngươi, ta còn có chuyện quan trọng phải làm.
Dứt lời, hắn bay lên trời, hóa thành một đạo thần quang biến mất.
- Thực sự là một vài người thông minh.
Tần Mục thở dài, không quay đầu lại, nói:
- Hư huynh, ta không nói ngươi.
Hư Sinh Hoa cất tiếng cười to, sải bước đạp không rời đi. Bóng dáng của hắn chợt ẩn chợt hiện, từng đóa hoa sen lần lượt nở rộ ở trên không trung.