- Ta quen thuộc với Tổ Đình, dù gì ta cũng là địa chủ, nhất định có thể giúp được các ngươi! Vả lại ta đi đến đó còn có thể phản ngươi hay sao? Hiện tại Tạo Vật Chủ suy bại, dưới trướng của ta càng là không có Tạo Vật Chủ nào, hơn nữa là ta cũng không giống Tạo Vật Chủ, trái lại càng ngày càng giống một nhân tộc. Hiện tại ta là nhân tài trẻ tuổi mới của Diên Khang, danh tiếng rất lớn!
Tần Mục chần chừ một chút, nói:
- Ta sợ ngươi nhớ lại vinh quang lúc trước, không nhịn được muốn gây chuyện thị phi. Lãnh địa của ngươi đã bị Thái Đế chiếm cứ rồi.
Thúc Quân chẳng hề để ý, cười nói:
- Tương lai đoạt lại là được.
Tần Mục đành phải tùy hắn.
Mọi người sắp xếp hành trang chờ xuất phát, Linh Dục Tú ra lệnh cho Đốc Tạo Xưởng đưa tới một chiếc thuyền tốc độ cao, mọi người leo lên chiếc thuyền này, diện tích của nó không lớn, kích thước tổng thể
chỉ có hơn mười trượng.
Linh Dục Tú tiễn bọn họ, giao cho Tần Mục một cái túi Thao Thiết, nói:
- Bên trong có một cây cầu Linh Năng Đối Thiên, khi đến bên ngoài Tổ Đình, ngươi có thể dựng cầu Đối Thiên, xây dựng đường qua lại với Diên Khang.
Tần Mục trầm ngâm trong chốc lát, gật đầu.
Thuyền tốc độ cao đi vào trong cầu Linh Năng Đối Thiên của Tạo Phụ Thiên Cung, không bao lâu đã xuất hiện ở trong Tạo Phụ Thiên Cung.
Bọn họ mới vừa đến Tạo Phụ Thiên Cung đã thấy từng chiếc lâu thuyền đại hạm dài tới mấy chục dặm, thậm chí là vài trăm dặm bên trong Thánh Địa chí cao của toà Luyện Khí Thiên Đình này đã xuất phát!
Đó là lâu thuyền đại hạm của môn hạ đệ tử dưới trướng mười Thiên Tôn ở Thiên Đình. Nó hệt như lục địa trên không, được tu sửa ở bên trong Tạo Phụ Thiên Cung một phen, thêm dược thạch vào, tướng sĩ Thần Ma trên thuyền vũ trang đầy đủ, chư Thần đông đúc, sát khí đằng đằng, có lẽ cũng đi đến Tổ Đình.
Hỏa diễm trong những lò đan bên trên lâu thuyền đại hạm kia cháy hừng hực, lập loè ánh sáng trắng, từng lò đan khổng lồ giống như những mặt trời nhỏ.
Mà ở giữa sàn thuyền của những lâu thuyền đại hạm lại đều có một cây cầu Linh Năng Đối Thiên, những cây cầu Linh Năng Đối Thiên này có thể liên kết lâu thuyền và Thiên Đình, thuận tiện giúp đỡ.
Trên mỗi một chiếc thuyền lớn đều treo tinh kỳ, bên trên tinh kỳ thêu lên các hình vẽ đồ đằng và chữ viết khác nhau, lần lượt đại diện cho mười vị Thiên Tôn: Hạo, Hiểu, Hồng, Cung, Tường, Hỏa!
- Nghĩa phụ, chúng ta có cần treo lá cờ Mục Thiên Tôn lên không?
Giang Vân Gian hỏi.
Tần Mục đang định nói chuyện, người câm và người mù hết sức phấn khởi lấy ra lá cờ thêu một con trâu và chàng chăn trâu, còn có một chữ Mục, treo lên.
Lâu thuyền đại hạm hai bên nhìn thấy thuyền tốc độ cao phía dưới, từng đợt tiếng cười vang truyền đến.
- Mục Thiên Tôn!
Trên một chiếc thuyền, một vị Thần Nhân cúi người xuống, cười nói:
- Thuyền của Thiên Tôn vừa nhỏ lại chậm, khó sánh nổi thân phận tôn quý của Thiên Tôn, chi bằng đến đây đi. Bọn ta đều tới Tổ Đình cả, đúng lúc tiện đường có thể cho Thiên Tôn quá giang một đoạn đường.
Người mù tức giận nói:
- Có đồ mắt không tròng, sao hạng người kiến thức nông cạn như các ngươi có thể tưởng tượng được điểm tốt của chiếc thuyền này chứ?
Tuy nói như vậy, nhưng hắn vẫn lo sợ bất an, nhỏ giọng hỏi người câm:
- Rèn sắt, chiếc thuyền này thế nào? Có thể vượt qua được đại hạm của Thiên Đình không?
Người câm quan sát lâu thuyền đại hạm của Thiên Đình, lắc đầu nói:
- Mặc dù thuyền của Thiên Đình là đời cũ, dược thạch tiêu hao cũng nhiều, nhưng hỏa lực thì đầy đủ cả, cơ sở thuyền nhỏ của chúng ta quá mỏng, không so được. Chỉ cần thuyền của Thiên Đình mở toàn bộ đan lô, tốc độ tăng lên thì có thể dễ dàng hất cẳng chúng ta.
Dược sư gật đầu, ngửi ngửi không khí, nói:
- Linh lực dược thạch bên trong lò đan của bọn họ không cháy hoàn toàn, nhưng dược thạch được dùng đều là loại thượng thừa nhất, đốt lên hỏa lực cực kỳ hung mãnh. Mặc dù lò đan của Diên Khang càng tinh tế hơn, nhưng lò nhỏ, không so được.
Hạm đội ra khỏi Thiên Đình, lò đan của từng chiếc lâu thuyền đại hạm dưới trướng mười Thiên Tôn bật hết hỏa lực, tăng tốc cực nhanh, chỉ để lại một vệt sáng ở trong bầu trời sao, bỏ xa chiếc thuyền nhỏ này của bọn họ.
Tần Mục lấy đèn lồ ng của Nguyệt Thiên Tôn ra, treo ở bên trên cột buồm thuyền.
Chiếc thuyền tốc độ cao này vẫn chậm rãi từ từ tiến lên, nhưng mà rất nhanh đã nhìn thấy chiến hạm của Thiên Đình ở phía trước, lại không lâu sau, thuyền tốc độ cao đã đến phía trước chiến hạm của Thiên Đình.
Trên chiến hạm là vô số gương mặt kinh hãi.
Mọi người nhao nhao quay đầu lại nhìn liền thấy chiến hạm Thiên Đình đã bị bỏ lại ở phía xa xa, không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Mấy ngày sau, thuyền tốc độ cao đã đến khu vực lân cận Tổ Đình, mọi người nhìn về phía xa xa thì thấy được một vết nứt màu đỏ nhuộm đầy máu tươi trên bầu trời đập thẳng vào mắt.
Tần Mục đi đến bên cạnh vết nứt trời đó, dừng thuyền nhỏ lại, lấy túi Thao Thiết mà Linh Dục Tú giao cho hắn ra rồi lấy bộ phận lắp ráp của cầu Linh Năng Đối Thiên từ bên trong.
Mọi người lập tức vội vàng tiến lên giúp đỡ, ba chân bốn cẳng dựng lên cầu Linh Năng Đối Thiên.
Tần Mục khởi động cầu Đối Thiên, nhất thời một chùm tia sáng từ phần đỉnh tế đàn phóng lên trời, xé toạc không gian.
Mà một cây cầu Đối Thiên ở Nguyên Giới Diên Khang phía xa cũng đồng thời sáng lên, trận pháp khởi động, hai cây cầu Đối Thiên liên kết với nhau.
Tần Mục trầm ngâm trong chốc lát, thần thông bạo phát, lần lượt lạc ấn vào bên trong cầu Linh Năng Đối Thiên, nói:
- Hiện tại đã được rồi, chúng ta đi vào Tổ Đình thôi.
Thần thông hắn đã thi triển là thần thông vật chất bất dịch của Lăng Thiên Tôn, cho dù cây cầu kia bị
người đánh nát cũng sẽ nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu, như vậy con đường này sẽ không bị cắt đứt.