Khai Hoàng rút kiếm, trong hai con ngươi một mảnh mờ mịt, Vô Ưu Kiếm trong tay, trái một chút phải một chút chẳng có mục đích vạch lên, ý đồ tìm kiếm Kiếm Nhị Thập Thức.
Ánh mắt Yên Vân Hề chớp động, nói:
- Bệ hạ, ngươi từ trong kiếm pháp của Mục Thiên Tôn đẩy ngược các loại bí quyết kiếm pháp của hắn, như vậy ngươi cảm thấy bây giờ Mục Thiên Tôn đang làm gì?
- Lén chui vào Vô Ưu Hương.
Khai Hoàng không thèm nghĩ ngợi, thuận miệng nói:
- Từ Thái Hoàng Thiên bắt đầu tìm kiếm, tìm kiếm bí quyết kiếm pháp thần thông của ta, tìm kiếm ra biện pháp đánh bại ta. Hắn sở dĩ đưa ra kỳ hạn hai tháng, mục đích cũng không phải là chờ đợi Phượng Thanh xác lập U Đô, mà là trong hai tháng tìm hiểu rõ kiếm pháp của ta.
- Tần Thiên Tôn Mục Thiên Tôn, quả nhiên là người một nhà, ý nghĩ đều giống nhau như đúc.
Yên Vân Hề cười một tiếng, lui ra ngoài, nói:
- Thần không quấy rầy bệ hạ lĩnh hội Kiếm Nhị Thập Thức nữa, mong ước bệ hạ sớm ngày công thành.
Vô Ưu Hương Thái Hoàng Thiên, Thúc Quân đi theo Tần Mục, đã thấy Tần Mục không trực tiếp đi đến học viện học cung, ngược lại đi tới đi lui giữa rừng núi, xem xét khí hậu, xem xét dãy núi.
Thậm chí Tần Mục sẽ còn nguyên khí hóa kiếm, hóa thành Toản Kiếm Thức, chui vào trong ngọn núi, chui vào sâu trong lòng đất.
- Thánh Anh, ngươi đang tìm cái gì?
Thúc Quân không khỏi buồn bực.
- Sao ngươi cũng gọi ta là Thánh Anh?
Tần Mục dở khóc dở cười.
Thúc Quân nói:
- Ta là Tạo Vật Chủ, tự nhiên phải gọi ngươi là Thánh Anh. Đây là cấp bậc lễ nghĩa trong Tạo Vật Chủ tộc.
Ngươi đến cùng đang tìm cái gì?
Tần Mục dùng nguyên khí hóa kiếm, từ lòng đất chui ra chỗ sâu mảnh vụn nham thạch, nắm lên một thanh, đặt ở trong lòng bàn tay bóp bóp, nói:
- Khai Hoàng một kiếm, một kiếm hóa thành Tam Thập Tam Trọng Thiên, chia cắt gần nửa thế giới Bỉ
Ngạn. Chuyện này làm cho lộ ra quỷ dị.
Thúc Quân không hiểu.
- Chúng ta tới đến Bỉ Ngạn thế giới cũng đã được một đoạn thời gian, các Tạo Vật Chủ tạo ra thế giới Bỉ
Ngạn, bao gồm trên lục địa núi non sông ngòi hồ nước hải dương, đều là bộ tộc Tạo Vật Chủ quan tưởng ra. Những lục địa này phiêu phù ở trong hư không, cũng không tương liên.
Tần Mục lại dùng nguyên khí hóa kiếm, đâm vào trong một tòa hùng sơn của Vô Ưu Hương Thái Hoàng Thiên, kiếm khí chui vào chỗ sâu ngọn núi, nói:
- Một kiếm hóa thành Tam Thập Tam Trọng Thiên, nghe thực sự quá dọa người. Nếu như là Khai Hoàng một kiếm đâm ra, trực tiếp cắt đi 33 đại lục của thế giới Bỉ Ngạn, chỉnh hợp thành 33 Chư Thiên, như vậy tất cả tộc nhân Tạo Vật Chủ buộc chung một chỗ, dù là tăng thêm Lãng Uyển Thần Vương, cũng sẽ
không là đối thủ của một mình hắn. Như vậy, sao chủng tộc Tạo Vật Chủ có thể đối kháng với Vô Ưu Hương 20 000 năm?
Thúc Quân giật mình, nói:
- Một kiếm chém ngang Tam Thập Tam Trọng Thiên, đương nhiên là Khai Hoàng chém ra một kiếm, Tam Thập Tam Trọng Thiên dưới kiếm của hắn hình thành, chiếm cứ nửa giang sơn của thế giới Bỉ Ngạn. Cũng không phải là Khai Hoàng một kiếm có thể cắt một nửa thế giới Bỉ Ngạn.
Tần Mục từ trong ngọn núi lấy ra một chút mảnh đá, cười nói:
- Thúc Quân Thần Vương, ngươi quá thành thật, căn bản không biết Khai Hoàng nhìn trung thực nhưng lại rất gian trá.
Hắn bóp bóp những mảnh đá này, chỉ thấy trong mảnh đá có một ít bột phấn kim loại.
Tần Mục thổi ngụm khí, mảnh đá bay đi, bụi kim loại thì lưu tại trong lòng bàn tay của hắn, nói:
- Một kiếm hình thành Tam Thập Tam Trọng Thiên, có núi non sông ngòi hồ nước đại dương mênh mông, như vậy Khai Hoàng không phải Kiếm Đạo đệ nhất nhân, mà là Tạo Vật Chủ! Có lẽ Thái Đế có thực lực này, nhưng tạo nghệ của hắn trên thần thức tuyệt đối không cao như thế, chuyện này chỉ có thể nói rõ..
Tần Mục dựng thẳng lên một ngón tay, chỉ về phía hùng sơn phía trước, nhẹ nhàng vạch một cái, một đạo kiếm quang cắt dãy núi này thành hai nửa, cười nói:
- Vô Ưu Hương Tam Thập Tam Trọng Thiên, là sớm luyện chế tốt!
Toà hùng sơn này dưới kiếm quang của hắn vỡ thành hai mảnh, hướng hai bên tách ra, lộ ra cấu tạo kim thạch thô to bên trong!
Trong lòng Thúc Quân giật mình, kinh hãi nhìn kết cấu tinh vi trong ngọn núi.
Bên trong ngọn núi này, lại dùng thần kim thần liệu chế tạo thành, thần kim bị rèn đúc thành từng bộ
kiện, mặt trên còn có phù văn lạc ấn, giống như là một bộ phận máy móc vô cùng to lớn!
Mà chỗ chân núi, thần kim thần liệu thì trải ra sâu trong lòng đất!
Hiển nhiên, toàn bộ Vô Ưu Hương Thái Hoàng Thiên, chính là một vật nhân tạo cực kỳ khổng lồ, là dùng thần kim thần liệu rèn đúc thành!
Toà Vô Ưu Hương Thái Hoàng Thiên này, là một Chư Thiên do vô số thợ khéo chế tạo!
- Quả nhiên như ta sở liệu.
Hai tay Tần Mục trùng điệp đập vào giữa, phía trước vỡ ra dãy núi ầm vang khép kín, nói:
- Ta từng nghe người nói qua, năm đó thời kì cuối thời đại Khai Hoàng, Khai Hoàng mệnh Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên suất lĩnh tất cả Thiên Công khắp thiên hạ chế tạo Vô Ưu Hương, Tiều Phu Thánh Nhân phản đối chế tạo Vô Ưu Hương, nhưng mà Khai Hoàng không nghe hắn khuyên can, vân mệnh Lý Du Nhiên chế
tạo Vô Ưu Hương ra tới.
Đầu não Thúc Quân choáng nặng, lẩm bẩm nói:
- Vô Ưu Hương hẳn là Khai Hoàng một kiếm mở ra, Lãng Uyển Thần Vương không có khả năng nhìn lầm, thế nào lại là Lý Du Nhiên tạo ra..
- Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên, ở trong Khai Hoàng Thiên Đình danh xưng Chiến Tranh Thiên Vương, hắn sở dĩ có cái danh Chiến Tranh Thiên Vương này, cũng không phải là hắn lãnh binh đánh trận có bao nhiêu lợi hại, mà là hắn giỏi về chế tạo mọi Thần khí, nhất là Thần Khí Chiến Tranh.
Tần Mục giải thích nói:
- Hắn chế tạo Vô Ưu Hương, thật ra là tập hợp tất cả thợ khéo chế tạo ra 33 món Thần khí vô cùng to lớn.
33 món Thần khí này, giấu giếm trong Kiếm Đạo của Khai Hoàng tích chứa kiếm lý. Cũng tức là nói, 33
món Thần khí này, là Kiếm Đạo thực hóa của Khai Hoàng Tam Thập Tam Trọng Thiên!
Hắn nhìn về phía sông núi địa lý Vô Ưu Hương Thái Hoàng Thiên, nói:
- Xu thế giang hà, xu thế sông núi, thậm chí bất luận cấu tạo địa lý gì, bao gồm thần thành, nông thôn, tượng thần ở nơi này đều là xu thế kiếm pháp của hắn.
Thúc Quân vẫn còn có chút ngơ ngác, lẩm bẩm nói:
- Không thể nào? Hắn một kiếm mở ra đến Tam Thập Tam Trọng Thiên, là vô số Tạo Vật Chủ thậm chí Lãng Uyển Thần Vương tận mắt nhìn thấy, nếu như hắn chuyển đến Vô Ưu Hương Tam Thập Tam Trọng Thiên, căn bản không có khả năng giấu giếm được Lãng Uyển Thần Vương và những tộc trưởng, trưởng lão kia. Ở trước mặt bọn họ động tay chân, thực sự rất khó khăn, không nói Lãng Uyển Thần Vương, chỉ
nói đến tộc trưởng các tộc, đều không hè kém hơn so với ta năm đó.