nghịch hướng triệu hoán của hắn. Đột nhiên, hắn cảm giác quấy nhiễu biến mất, lúc này tinh thần đại chấn, thần thức rốt cục cùng bắt được liên lạc tế đàn bên ngoài Tổ Đình!
Tần Mục đại hỉ, lập tức thôi động thần thông nghịch hướng triệu hoán, nguyên khí cùng thần thức hỗn tạp, xa xa thôi động tế đàn bên ngoài Tổ Đình. Nhưng vào lúc này, hắn phảng phất nghe được tiếng ca uyển chuyển du dương, nhưng lại réo rắt thảm thiết thê lương thê oán, giống như nữ tử bị ném bỏ tại bờ
sông ca hát, một bên hát, vừa đi nhập trong sông, từ từ biến mất ở trong nước sông băng lãnh. Hắn quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một hoàng hậu trang phục lộng lẫy dẫn theo Đại Hồng hướng bên này đi tới. Tần Mục trước mắt một mảnh hoảng hốt, trong mắt Tổ Đình biến mất, hắn nghe được thanh âm dòng nước.
Cảnh sắc trước mắt hắn biến hóa, một dòng sông xuất hiện ở trước mặt của hắn, trong sông hiện ra sương mù nhàn nhạt, một nữ tử bi thương ngay đang đi vào trong nước sông, thân thể của nàng dần dần bị nước sông bao phủ. Trong miệng nàng ngâm nga lấy ca dao thê oán, nhưng là ca từ nghe không hiểu.
- Huyễn cảnh!
Thần thức Tần Mục đột nhiên phồng lên, tức giận nói:
- Thần thức huyễn cảnh! Dám ở trước mặt ta đùa nghịch đại đao, ta là Đại tông sư thần thức huyễn cảnh!
Hắn nghe được thanh âm của một nữ tử ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói ra:
- Ta là tổ tông thần thức huyễn cảnh.
Tần Mục cắn răng, thôi động Bá Thể Tam Đan Công, điều động Đại La Vô Thượng Thần Thức, Vô Lượng Kiếp Kinh, vận dụng hết thảy thần thức thần thông của mình, ý đồ phá vỡ huyễn cảnh bất thình lình.
Nhưng mà hắn lại cảm giác được thân thể cùng Nguyên Thần của mình giống như không bị khống chế, tiếp tục nghịch hướng triệu hoán thần thông, liên hệ cùng tế đàn bên ngoài Tổ Đình càng ngày càng chặt chẽ.
Cái trán Tần Mục toát ra mồ hôi lạnh, thần thức Cung Vân Thần Vương huyễn cảnh đã xâm nhập nhục thể của hắn, để hắn mang theo nàng cùng Đại Hồng cùng rời đi khỏi nơi này. Hắn thử nghiệm phá giải, nhưng mà hiển nhiên thần thức Cung Vân Thần Vương ở trên hắn, từ đầu đến cuối vững vàng ngăn chặn hắn một đầu. Nghịch hướng triệu hoán mở ra, hư không rung chuyển, một tòa tế đàn khác từ sâu trong hư không nổi lên, quang mang lập loè!
Tần Mục cắn chặt răng, liều mạng đối kháng thần thức huyễn cảnh Cung Vân Thần Vương, dòng sông cùng nữ tử trong dòng sông chợt biến mất bỗng nhiên lại xuất hiện, lần lượt từ rõ ràng trở nên mông lung, lại một lần lần từ mông lung trở nên rõ ràng. Tiếng ca thê lương kia xa dần, lại dần dần tiếp cận, một lần lại một lần công đổ thần thức Tần Mục. Đột nhiên, bên tai Tần Mục truyền đến thanh âm nữ tử kia:
- Ngươi là Mục Thanh sao? Hậu thế thần thức thần thông, quả nhiên không thể coi thường. Có lẽ tương lai, chúng ta sẽ còn gặp lại, nếu như ngươi không chết..
Thanh âm kia càng ngày càng xa, hết thảy huyễn cảnh trước mắt Tần Mục biến mất, bốn phía đèn đuốc sáng trưng, Thiên Long Bảo Liễn xuất hiện trên tế đàn ở ngoài Tổ Đình. Đèn đuốc là do đèn đuốc trên lâu thuyền đại hạm Thiên Hà Thủy sư!
Vô số chiếc lâu thuyền đại hạm đem nơi này trùng điệp vây quanh, trên thuyền tinh kỳ tung bay, vung giương, Thiên Đình Thiên Binh Thiên Tướng đếm không hết đứng tại trên tế đàn, ngoại trừ Thiên Hà Thủy sư ra, còn có đại quân Nam Lạc Sư Môn. Sau khi bọn người tiến vào Tổ Đình, hai lộ đại quân này đuổi theo sát đến nơi đây, một mực canh giữ ở ngoài tế đàn, ý đồ bắt rùa trong hũ!
La Tiêu khống chế lấy Hư Không Cự Thú đã phóng tới vòng vây, ý đồ giết ra khỏi trùng vây, kêu lớn:
- Mục đệ, theo ta cùng một chỗ giết ra ngoài!
Thiên Binh Thiên Tướng đếm không hết khởi động trận pháp, đem hắn bao bọc vây quanh, trên thuyền bay lên vô số thần binh, vô số thần thông, hướng hắn oanh tới. Có đếm mãi không hết Thiên Binh Thiên Tướng khác đem tế đàn vây khốn, hướng tế đàn đánh tới.
Tần Mục nhìn lại bốn phía, không nhìn thấy Cung Vân Thần Vương, cũng không có thấy Đại Hồng. Đối với vị Thái Cổ Thần Vương kia mà nói, cho dù càng nhiều binh mã cũng không thể lưu nàng lại, bởi vì cho dù thần thức Tần Mục cũng vô pháp phá giải thần thức huyễn cảnh của nàng.
Nàng đi vào đại quân Thiên Hà Thủy sư cùng Nam Lạc Sư Môn như vào chỗ không người. Vị nữ Thần Vương này mang theo Đại Hồng rời đi, nghênh đón Đại Hồng sẽ là vô tận tra tấn cùng nhục nhã.
- Cung Vân, sẽ là hậu thế Cung Thiên Tôn sao?
Tần Mục thầm nghĩ. Ánh mắt của hắn vượt qua vô số Thần Ma đang đánh tới, rơi vào trên người La Tiêu đanh ra sức chém giết, La Tiêu đã lâm vào trùng vây, Thiên Hà Thủy sư cùng Nam Lạc Sư Môn bày ra thiên la địa võng, cho dù Tần Mục đối mặt trùng điệp vây khốn này cũng khó có thể đào thoát.
- La Tiêu!
Tần Mục thần thức vỡ bờ, hướng bên kia phóng đi, nhưng mà uy năng thần thức của hắn lại bị vô số thần thông cùng thần binh không ngừng phá toái:
- Không cần mang theo Hư Không Thú trở lại Thái Hư! Con Hư Không Thú kia không phải ngươi hàng phục, là Thái Đế hàng phục, cố ý giao cho ngươi! Không cần dẫn nó về Thái Hư!
Đếm không hết thần binh gào thét bay lên, một mảnh đen kịt, đem tế đàn hoàn toàn ngăn chặn. Yên nhi vội vàng dẫn theo đèn lồng, sắc mặt trắng bệch nhìn xem một màn này, thúc giục nói:
- Công tử! Nếu ngươi không đi thì sẽ không kịp nữa!
Thần thức Tần Mục lần nữa trùng kích, nhưng mà không cách nào để cho thần thức mình vọt tới bên người La Tiêu.
- Yên nhi.
Tần Mục không tiếp tục thử nghiệm nữa, nhắm hai mắt lại, nói khẽ:
- Tắt đèn.
Yên nhi thổi tắt đèn lồng, nhưng mà thần binh cùng thần thông quang mang để bốn phía tế đàn sáng như
ban ngày, bọn người không cách nào rời đi nơi này trở lại quỷ thuyền. Yên nhi, Long Kỳ Lân cùng sáu con Thiên Long tuyệt vọng nhìn xem thần binh cùng thần thông oanh tới, nhịn không được nhắm mắt lại.
- Chỗ thân ta tức là U Đô.
Tần Mục nói khẽ.