Thần thông của Tần Mục và "Ngự Thiên Tôn" cách cái đầu của Thiên Long Vương bạo phát ra, Tần Mục giơ tay lên nắm một thanh phi kiếm xoay quanh, một kiếm đâm ra, vô số phi kiếm xung quanh hắn theo một kiếm này lưu chuyển, kiếm lướt qua sát đầu của Thiên Long Vương, trên mỗi một thanh phi kiếm đều có dính độc thi.
Thời điểm phi kiếm của hắn ở đi tới bên đầu của Thiên Long Vương, phi kiếm màu xanh lục hóa thành kiếm trận, nhấn chìm "Ngự Thiên Tôn".
Mà trong cùng lúc đó, “Ngự Thiên Tôn” trực tiếp vận dụng Thiên Đạo thần thông, Thiên Đạo thứ bốn mươi chín, bốn mươi chín loại Thiên Đạo bị hắn phát động, hóa thành bốn mươi chín loại thần thông với hình thái khác nhau.
Huyền Đô trên thân Thiên Công có vô số Thần Ma, ngày đêm quan sát đo lường, thần thông Thiên Đạo đã bị Thiên Đình mò ra được bảy tám phần, thân thể Thiên Công cũng bị Thiên Đình cơ cấu ra, thần thông Thiên Đạo cũng bị thôi diễn ra.
Tần Mục chỉ từ trong tinh thể Thiên Hỏa hình lăng trụ suy luận ra Thiên Hỏa đại đạo, Thiên Đình lại suy luận ra các Thiên Đạo khác từ lâu, chỉ là có thiếu sót duy nhất là Thiên Đình Thiên Đạo chỉ dùng thuật số vĩ mô tới xây dựng, thiếu trình độ xây dựng trên vi mô.
“Ngự Thiên Tôn” thi triển thần thông Thiên Đạo chia làm hình thái thần thông khác nhau, có Thiên Cương giống như lưới, có Thiên Hỏa Tinh Lâu, có Thiên Khất giống như thuyền, Thiên Kỷ giống như tấm bia, bầu trời giống như cái nắp, thiên Dương như mặt trời, Thiên Âm giống như mặt trăng, Thiên Huyệt giống như vực sâu, các loại thần thông Thiên Đạo bất chợt tập trung lại, hóa thành một ấn, tạo thành phù văn thần thông, vù một tiếng không ngờ chúng xuyên qua trong đầu của Thiên Long Vương, hình như không có gặp phải bất kỳ trở ngại nào, trực tiếp đánh về phía Tần Mục!
Thần thông của hai người bọn họ không gặp nhau, mà trước tiên công kích về phía bản thể của đối phương, muốn giết chết đối thủ trước tiên.
Bởi vì giữa bọn họ vẫn còn cái đầu thi biến của Thiên Long Vương, mặc dù Thiên Long Vương lúc này đần độn, biến thành thi yêu, nhưng thực lực vẫn còn.
Nếu thi yêu xuống tay với bọn họ, ai cũng không ngăn cản được, bởi vậy diệt diệt đối thủ trước tiên mới có thể bảo đảm mình toàn thân trở ra.
Thiên Đạo Ấn giống như đích thân Thiên Công đi tới, có một loại cảm giác trùng trùng điệp điệp, thiên uy cái thế không gì có thể địch nổi!
Mà ở bên này của đầu Thiên Long Vương, Tần Mục trực tiếp đối diện với Thiên Đạo thần thông, đột nhiên xé ra lá liễu ở mi tâm, con mắt thứ ba mở ra, ánh mắt thâm thúy như vực sâu.
- Thân ta đã ở chỗ U Đô!
Ma khí U Đô tối tăm cuồng bạo tuôn ra, chỉ một thoáng hắn dường như trầm luân ở trong bóng tối của U Đô, trên đỉnh đầu Tần Mục có ngọn lửa hừng hực, đó là hai sừng ma do Cửu U Hoàng Tuyền hình thành.
Hắn giống như là Thổ Bá từ U Đô đi ra, phát động đại đạo của U Đô, đại đạo quy tắc U Đô hóa thành vô số sợi dây xích quấn ở trên người của hắn.
Tần Mục mang theo sợi dây xích, lộ ra bàn tay nghênh đón Thiên Đạo Ấn!
Bên kia, uy năng của kiếm trận bạo phát, vô số phi kiếm lấy tần suất quỷ dị nhảy lên, mỗi một chiêu đều là Kiếp Kiếm thức thứ hai, Đề Kiếp, nhưng tất cả phi kiếm biến mất, xuất hiện, hình thành kiếp vừa vặn tạo thành trận pháp khác nhau!
Kiếm đạo của hắn có tổng cộng hai trang, Khai Kiếp, Đề Kiếp, ẩn chứa cách nhìn kiếm đạo cũng không giống nhau.
Tuy nhiên Khai Kiếp kiếm Đề Kiếp Kiếm vốn đều rất đơn giản, ẩn chứa đạo lý tuy rằng rất sâu nhưng kiếm chiêu lại hết sức giản lược.
Hiện tại, bất kỳ một thanh phi kiếm nào thi triển Đề Kiếp Kiếm cũng vô cùng đơn giản giản lược, nhưng các chiêu Đề Kiếp Kiếm khác nhau ghép lại cùng một chỗ, lại là kiếm trận vô cùng phức tạp!
Hơn nữa sau mỗi lần chớp động biến thành kiếm trận, không ngờ cũng hoàn toàn khác biệt!
Đây chính là kết quả sau mấy ngày hắn theo người mù học tập thành quả cải cách Duyên Khang.
Cải cách Duyên Khang ở trên con đường trận pháp có rất nhiều thành tựu, hơn nữa loại thành tựu này là thành lập ở trên thành tựu trận pháp cơ sở của thời đại Khai Hoàng.
Người mù chính là người góp lại trận pháp Duyên Khang, hắn là chủ đạo trong con đường cải cách trận pháp Duyên Khang, cùng rất nhiều chí sĩ đầy lòng nhân ái vận dụng đạo trận pháp cho dân sinh, cải thiện dân sinh.
Tần Mục lại sử dụng trận pháp ở trên thần thông chiêu pháp của mình, ở trong Đề Kiếp Kiếm tăng thêm trên trận pháp biến hóa.
“Ngự Thiên Tôn” rơi vào trong Đề Kiếp Kiếm trận không ngừng biến hóa, khí thế đột nhiên thay đổi, phía sau hắn có một đạo Thần Kiều lướt ngang qua không trung, nguyên thần sừng sững ở điểm cuối Thần Kiều, trước Nam Thiên Môn.
Phía sau hắn là Thiên Cung trùng trùng điệp điệp nổi lên, hình thành một mảnh Thiên Đình mênh mông với ánh sáng màu vàng chói lòa tràn ngập.
Thiên Đình ba mươi sáu tầng trời, bảy mươi hai tòa điện, cao nhất trong bảy mươi hai Bảo Điện chính là Lăng Tiêu bảo điện.
Nơi đó có quang diễm tầng tầng lớp lớp cùng vô số dị tượng bốc lên, hóa thành một vị Cổ Thần Thiên Đế đội trời, đạp đất đang ngồi.
- Vạn đạo Chí Tôn, vạn đạo hợp làm một!
“Ngự Thiên Tôn” giơ tay lên ấn một cái, nghênh đón Đề Kiếp Kiếm trận của Tần Mục, kiếm trận uy năng bạo phát, nhưng uy năng kiếm trận của một đạo thần thông này nghênh đón hắn giống như rơi vào vũng bùn, vô số phi kiếm bị trói chặt, kiếm trận lập tức trở nên tán loạn.
“Ngự Thiên Tôn” bạo phát ra thần thông, vô số phi kiếm biến thành kiếm trận bị phá thành mảnh nhỏ.
Sau khi “Ngự Thiên Tôn” phá trận, hắn bay lên không trung, lại thấy râu rồng màu xanh của Thiên Long Vương cuốn về phía hắn, nhiều lần bay sát tới bên cạnh hắn.
Bên kia, Tần Mục đánh nát thần thông lớn Thiên Đạo của hắn, sau đó lập tức nghiêng người, thân thể Tần Mục đột nhiên trở nên dẹp xuống cực hạn, hắn đứng ở trong đó dường như chỉ là một vạch đen, dung hòa cùng bóng tối.
Râu rồng của Thiên Long Vương vù vù đi qua, không có va chạm vào hắn.
Tròng mắt của cái đầu lớn Long Vương này đảo quanh, đứng ở trước vạch đen này lại không nhìn thấy được Tần Mục ở nơi nào.
Một chiêu này là do Tần Mục học được từ trên người Ban Công Thố, trong lúc chạy trối chết và ngụy trang, Ban Công Thố đứng đầu thiên hạ, hắn đứng thứ hai thì không có ai đứng thứ nhất.
- Đúng rồi, ngươi còn là thần tử U Đô.
Trên đầu Thiên Long Vương, “Ngự Thiên Tôn” nhanh chóng chạy vội đến, cười nói:
- Sử dụng đại đạo U Đô đối đầu với Thiên Đạo, đối với ngươi cũng không có khó khăn gì.
Râu rồng của Thiên Long Vương bỏ qua Tần Mục, cắm về phía "Ngự Thiên Tôn" đang chạy nhanh ở trên đầu mình.
Thân hình của “Ngự Thiên Tôn” giống như quỷ mỵ, tránh né từng râu rồng công kích, râu rồng này lúc mềm lúc cứng rắn, không ngờ cắm xuyên qua từng mảnh vảy rồng, lộ ra thịt thối ở dưới vảy rồng.
Cùng lúc đó, phi kiếm bay tán loạn đột nhiên gào thét bay tới, trong vạch đen kia có một bàn tay thò ra, nghênh đón phi kiếm, vỗ một cái, độc thi trên phi kiếm bay về phía sau, lộ ra bản thể sáng ngời của phi kiếm.
Đinh đinh đinh.
Có tiếng va chạm không dứt vang lên, phi kiếm trở về hóa thành kiếm hoàn, bị Tần Mục nắm trong tay.
Đầu của Thiên Long Vương xông lại, mở cái miệng lớn ra, thi khí tanh hôi phun ra, một miệng nuốt hết Tần Mục, ở trong nháy mắt khi hắn ngậm Tần Mục vào trong miệng, phù văn truyền tống bạo phát.
Đợi cho cái miệng lớn của hắn khép lại, ánh sáng truyền tống hiện ra, Tần Mục biến mất.
Trong phút chốc, "Ngự Thiên Tôn" đang chạy nhanh ở trên đầu của Thiên Long Vương đột nhiên có ánh sáng hiện ra, Tần Mục đâm một kiếm về phía giữa lưng hắn.
Thân thể của “Ngự Thiên Tôn” đột nhiên thay đổi, hóa thành hình đầu chim thân người, sau đầu hắn có hào quang như một vòng mặt trời lớn, mặt trời lớn chìm xuống, khiến cho một kiếm này của Tần Mục đâm vào trong hào quang của mặt trời lớn, thanh thần kiếm này lập tức bị thiêu đốt đỏ ửng, không ngừng có nước kim loại chảy xuống.
Hai chân của Tần Mục phát lực, cầm kiếm đâm thẳng về phía trước.
“Ngự Thiên Tôn” dùng sức, điên cuồng chạy về phía trước.
Hai người đang chạy vội trên cái đầu thi biến của Long Vương, mỗi một bước đều vô cùng nặng nề.
Thân thể của Tần Mục lay động, lại có hai cái đầu nhanh chóng được mọc ra, có bốn cánh tay khác từ dưới nách chui ra, bàn tay thiên biến vạn hóa, cuối cùng hóa thành kiếm chỉ, từng cái điểm tại mi tâm.
Kiếp Kiếm thức thứ nhất, Khai Kiếp.
Kiếm chỉ của hắn điểm ra, ba đạo kiếm chỉ điểm ở trên thần kiếm, uy năng thần kiếm lập tức bạo phát ra.
“Ngự Thiên Tôn” kêu rên, hào quang mặt trời lớn bị đâm xuyên qua, đột nhiên thân thể hắn lại một lần nữa biến đổi, hóa thành một vị thần nữ.
Hắn vốn đưa lưng về phía Tần Mục, lúc này hóa thành thần nữ đồng thời, đầu, thân thể, hai tay, hai chân không ngờ đồng thời biến hóa về phía sau, biến thành hình thái quỷ dị mặt đối mặt với Tần Mục.
Hai tay “nàng” giữ lấy thần kiếm đang về phía đâm tới ngực của mình, trong hai tay không ngờ hình thành một vực sâu không đáy.
Vực sâu Quy Khư.
Đây là vòng xoáy cực lớn điên cuồng xoay tròn trong bóng tối, sâu không lường được, vù một tiếng khiến cho Khai Kiếp kiếm của Tần Mục tiến vào trong vực sâu, kể cả Tần Mục cũng bị nuốt vào!
Tần Mục bị thần thông Quy Khư của hắn nuốt hết, xung quanh có vô số phù văn xoay tròn, hắm lại một lần nữa thi triển ra thần thông truyền tống bay ra.
“Ngự Thiên Tôn” giơ tay lên nâng trời, vô số tinh quang trên bầu trời nổ tung, vô số ngôi sao hội tụ thành ngân hà, hóa thành thiên la địa võng.
Thân hình của Tần Mục mới vừa từ trong ánh sáng của dòng chảy truyền tống hiện lên, lập tức bị thiên la địa võng treo lại, trong lúc nhất thời hắn không có cách nào tránh thoát.
Hắn lại một lần nữa thi triển thần thông truyền tống, đột nhiên lại có tiếng sấm chớp rền vang, lại một lần nữa hắ lại bị thiên la địa võng treo lên.
Thân hình của hắn liên tục né tránh, lại lặp đi lặp lại nhiều lần bị thiên la địa võng bắt.
Hai tay của “Ngự Thiên Tôn” tung bay, thiên la địa võng càng dệt càng kín, vô số tinh quang tập trung càng lúc càng dày đặc, Tần Mục ở trong thiên la địa võng chớp hiện không ngừng, không gian hắn có thể xê dịch lại càng lúc càng hẹp.
- Ai có thể tinh thông tất cả đại đạo thần thông của Cổ Thần?
“Ngự Thiên Tôn” đột nhiên hóa thành Khuê Mộc Lang Tinh Quân với hình đầu sói thân người, bay lên trời, tránh râu rồng của Thiên Long Vương công kích, trực tiếp chạy về phía Tần Mục, cười nói:
- Chỉ có ta, chỉ có bộ thân thể này! Thiên Lang Khiếu Nguyệt!
Hắn hú lên một tiếng ngân dài, trong miệng có ánh sáng hóa thành dòng nước lũ, đánh về phía Tần Mục trong thiên la địa võng.
Thần kiếm trong tay Tần Mục đột nhiên hóa thành một cây bút ngòi vàng, bút ngòi vàng rơi ra, ở trong thiên la địa võng vẽ ra một cánh cửa, hắn mở rộng cửa rời đi.
Thần thông Thiên Lang Khiếu Nguyệt đánh vào trong cánh cửa, lại không có một tiếng động nào.
“Ngự Thiên Tôn” kinh ngạc, phi thân nhảy vào trong cánh cửa, cười nói:
- Thần thông đại đạo của hạ giới càng lúc càng thú vị.
Hắn vừa nhảy vào cánh cửa này, râu rồng Thiên Long Vương cũng xuyên vào, tiếp theo râu rồng khống chế hai bên cánh cửa này, cái đầu lớn xanh lét của Thiên Long Vương đi trong cửa chen, cười hì hì nói:
- Ta nhìn thấy các ngươi rồi!
“Ngự Thiên Tôn” phóng người nhảy lên, hóa thành Chu Tước, cánh mở ra rộng tới mấy trăm trượng, hắn vỗ cánh bay, né tránh công kích của Thiên Long Vương, lại thấy phía trước Tần Mục cầm bút ngòi vàng trong tay, bút ngòi vàng rơi xuống, một mảnh Thiên Cung hiện ra.
Tần Mục chạy như bay ở trong Thiên Cung, nét bút như rồng bay phượng múa, hắn còn không chỉ vọt tới trước, theo bút ngòi vàng của hắn vung ra, tầng tầng lớp lớp không gian phía trước không ngừng hiện rõ.
Tiếp theo, một Thiên Hà ở dưới ngòi bút của hắn chảy ra, lũ lụt ngập trời từ trên cao rơi xuống, lao nhanh đến chỗ Chu Tước do "Ngự Thiên Tôn" biến thành.
Tốc độ Chu Tước bay quá nhanh, không kịp né tránh, thân thể đột nhiên xoay tròn, đợi cho tới lúc Thiên Hà vọt tới trước mặt, hắn đã từ Chu Tước hóa thành Huyền Vũ, Huyền Quy rít gào, đạp sông rời đi, rắn vòng quanh thân, cánh chim vỗ mạnh khiến tốc độ nhanh hơn.
Mà ở phía sau của hắn, cái đầu lớn thi biến của Thiên Long Vương đã bị Thiên Hà trùng kích, trên gương mặt đầy nước.
Thiên Long Vương giận dữ, mở cái miệng lớn ra dùng sức hút một cái, Thiên Hà từ cổ hắn chảy ra.
Thiên Long Vương mở cái miệng lớn ra, dọc theo nước sông vọt tới trước.
“Ngự Thiên Tôn” sắp đuổi kịp Tần Mục, đột nhiên chỉ thấy Tần Mục vẽ ra một Thiên Toa, hắn lao vọt tới nhảy đến trong Thiên Toa, hai đầu Thiên Toa đều nhọn, vù vù bay lên.
Bên trong Thiên Toa, Tần Mục cầm bút múa, một vị thần chỉ với thể phách khổng lồ xuất hiện ở dưới ngòi bút của hắn.
Đó là Thiên Đế.
Thời điểm Tần Mục vẽ được mắt của Thiên Đế, vén mắt Thiên Đế lên, ngồi Thiên Toa vọt vào.
“Ngự Thiên Tôn” vừa muốn cùng hắn vọt vào, lại phát hiện va chạm vào phía trên mắt Thiên Đế.
- Người đâu?
Trong lòng “Ngự Thiên Tôn” thầm cả kinh. Phía sau, cái đầu lớn của Thiên Long Vương đã vọt tới.
Thân hình Tần Mục xuất hiện ở trong quan trài treo, hắn thả người nhảy xuống Thiên Toa, khi xoay người lại, chỉ thấy phía sau hắn là một bức Thiên Cung đồ dựng đứng trong bóng tối, chớp động ánh sáng u ám.
Tần Mục vung bút trong tay, bút hóa thành kiếm hoàn, tiếp theo kiếm hoàn bắn ra hình thành kiếm hải mênh mông, bố trí ở xung quanh Thiên Cung đồ.
Thân thể của Tần Mục thoáng lắc một cái, hóa thành hình thái thần tử U Đô, bóng tối tràn ngập.
Hắn đưa bàn tay ra, nắm lấy Thiên Cung đồ dùng sức run lên, không gian bên trong lập tức chôn vùi!
Thiên Cung đồ vị chôn vùi, đồng thời uy năng kiếm trận bạo phát, trong kiếm trận truyền đến tiếng gào thét của Thiên Long Vương và "Ngự Thiên Tôn", kiếm quang như nước thủy triều điên cuồng phun ra, bao phủ lấy bọn họ, nhưng hai người này nhưng ở trong kiếm quang như ẩn như hiện, gần phá được trận!
Đột nhiên, đầu lớn thi biến của Thiên Long Vương lao ra khỏi kiếm trận, nhanh như chớp, một đường không biết tới đâu.
"Ngự Thiên Tôn" theo sát phía sau Thiên Long Vương, mà hắn vừa lao ra khỏi kiếm trận, đột nhiên thân thể cảm giác cứng đờ, nhận thấy được sát ý phía sau.
Hắn xoay người lại, chỉ thấy Thiên Hà phía sau lưng Tần Mục đổ nát, Thiên Cung như ẩn như hiện, nguyên thần của Tần Mục đứng ở trên Thiên Hà, trong tay cầm một thanh bảo kiếm, chân đạp Thiên Hà từ trên bầu trời lao nhanh xuống, một kiếm kéo tới!
Thời điểm “Ngự Thiên Tôn” nhìn thấy được một đường kiếm quang này, kiếm quang đã đi tới mi tâm của hắn, đợi tới khi hắn thấy rõ toàn cảnh, nguyên thần của Tần Mục đã một kiếm đâm thủng đầu của hắn, xuất hiện ở phía sau hắn.