Người làm công miễn phí Ông Trương chọc chọc cánh tay Lâm Phàm, chỉ về nơi xa: “Đánh chết rồi à?” “Không.” Lâm Phàm lắc đầu nói, anh rất chú ý đến sức lực, cho dù rất tức giận cũng không ra tay tàn nhẫn, chỉ là phát tiết sự bất mãn mà thôi. Mộ Thanh cảm thấy tràn đầy cảm giác an toàn. Có một ngọn núi lớn chắn trước mặt cô, đối phương chỉ nói cô một câu đã bị Lâm Phàm đấm cho một trận. Nói thật, đối với bất kỳ cô gái nào, đây cũng là sự mê hoặc không thể
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.