Ông chủ cảm thấy thật bất lực, không biết thằng nhóc này uống nhiều hay ít mà đã say đến không biết trời đất gì. "Anh chàng đẹp trai, mười hai giờ đêm rồi, chúng tôi phải đóng cửa, dậy đi, không uống nữa." Ông chủ tiếp tục đẩy vai Tôn Hiểu. Tôn Hiểu mơ mơ màng màng mở to mắt: "A, muộn thế rồi hả, vậy về nhà ngủ thôi." Đầu anh ta bây giờ đau như búa bổ, giống như bị ai đánh vậy. "Khoan đã, chờ một chút, anh chàng đẹp trai, hóa đơn của các cậu còn chưa thanh toán
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.