Đông vui không bằng vui một mình. Một mình ông ta là đủ rồi. Một xe xi măng được khiêng sạch, lại không ngờ có thêm một xe khác tới. Đại sư Vĩnh Tín cảm thấy kế hoạch có chút loạn rồi. Chỉ là Lâm Phàm vẫn đang vác xi măng rất vui vẻ nên ông ta chỉ có thể theo tới cùng. Trời dần dần tối. Xe chuyên chở cũng hết. Trong tay Lâm Phàm cùng Đại sư Vĩnh Tín có mấy trăm đồng, là tiền công làm việc ngày hôm nay của họ. “Bán rẻ sức lao động.” Đại sư Vĩnh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.