Ùng ục! Bụng của ông Trương phát ra tiếng kêu, ông ta ôm lấy bụng, hiển nhiên là đói rồi. Lâm Phàm nói: “Ông đói rồi à?” “Ừ, tôi đói rồi.” Ông Trương nói. “Nhưng mà nó xấu quá.” Lâm Phàm chỉ Tà Vật Lươn, đen sì, lại còn dính rất nhiều thứ bẩn, vừa nhìn là biết không thể ăn được, cho dù có đói thì cũng không nuốt nổi. Nếu như có động vật đáng yêu xuất hiện ngay trước mắt, chắc chắn anh ta sẽ không để ông Trương bị đói bụng. Ông Trương tiếc nuối nói: “Đúng vậy, thật sự rất
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.