Ông Trương lại bắt đầu hành nghề cũ Nghĩ đến tình cảnh trong mơ, anh mới biết thì ra Ý Chí có thể bị người khác kiểm soát, hoàn toàn mất đi tự do, cuối cùng trở thành nô lệ của đối phương. Nghĩ thôi cũng thấy vô cùng đáng thương. “Được rồi, chúng ta tiếp tục đi tuần tra thôi.” Lâm Phàm nói. Ông Trương nói: “Cậu nói chuyện với nó xong rồi sao?” “Ừm, nói chuyện xong rồi, nói đến rất vui, nó rất biết ơn tôi.” “Biết ơn cái gì?: “Ừm, tôi không nô dịch nó, nó vẫn luôn rất tự do.” “Oh oh.” Ông Trương
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.