Biểu cảm của đám người đó sẽ đi từ kinh ngạc ngẩn người đến mê muội, sau đó bừng tỉnh hiểu ra, nói đã đọc rồi. Sách này viết được lắm, như hơi ấm thổi vào dòng suối trong, rất tươi mới. Rồi lại tiếp: “Tên sách này là tôi nói bừa đó.” Sau đó hiện trường an tĩnh. Cút! Đại khái chính là ý này. Lâm Phàm mỉm cười nói: "Đúng vậy, quang cảnh nơi đó rất tốt. Người cũng rất tốt. Tôi rất thích bọn họ." "Ha ha." Đại sư Vĩnh Tín nói: "Vậy sau này có cơ hội, nhất định phải đưa tôi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.