Lâm Phàm vuốt ve vết thương, nói thầm: “Lúc đó, nhất định em rất đau.” Rầm rầm rầm! Cột xà nhà rung động, bụi đất rơi xuống, một chút bụi đất rơi xuống mặt của Mộ Thanh. Lâm Phàm quay đầu nhìn người lạ ở bên ngoài. Anh ta nắm chặt nắm đấm đi ra ngoài. Anh ta rất tức giận. Mộ Thanh thích sạch sẽ nhất. “Này! Ông rất quá đáng.” Lâm Phàm tức giận nói. Ông tổ Huyết Ma cười nói: “Ha ha, tiểu bối ngang ngược, đợi lát nữa tao sẽ đến dọn dẹp mày.” Lâm Phàm vung nắm đấm ra, cú đấm khủng khiếp cuộn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.