Lâm Phàm cảm thấy có cảm giác kỳ lạ đối với Mộ Thanh, rốt cuộc là kỳ lạ ở đâu, anh ta cũng không biết. Rõ ràng là rất tốt. Dường như anh ta, ông Trương và Tiểu Bảo đều tốt như nhau. Nhưng loại ‘tốt’ này không phải là loại tốt đó. Thật kỳ lạ. Thật mơ hồ. Thời gian cứ dần trôi. Đại trưởng lão đóng vai thánh chủ thật sự chịu không nổi, lấy thân phận thánh chủ nói rằng đang bế quan, sau đó lấy lại thân phận của mình, cảm giác như có một cuộc sống mới. Một cảm giác sảng khoái khó
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.