Cậu thực ra rất tốt (2) Trịnh Đồ thầm nghĩ rốt cuộc là cậu ta muốn làm gì, ít nhất cho đến bây giờ ông ta không thể nhìn ra ý đồ của đối phương. Lúc này nhịp tim của ông ta đập rất nhanh, nhanh đến có chút dọa người. Tính mạng sớm đã không còn trong tay mình, nhất định phải nghĩ cách ổn định lại. “Rất hoan nghênh, nếu có cơ hội tôi sẽ dẫn cậu đi.” Trịnh Đồ nói. “Tốt quá, nào, chúng ta làm một vò đi.” Lâm Phàm nghe vậy mặt mày hớn hở, thật sự rất vui,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.