Ánh hào quang vĩ đại, trưởng trấn Lâm vĩ đại của chúng ta (3) Rất nhiều người đều đã tuyệt vọng. Vốn dĩ bọn họ có rất nhiều người, nhưng sau đó vì muốn tìm nơi dừng chân, có người đã chết giữa đường, có người gặp yêu, không chạy kịp nên bị bắt đi. Mà số người bây giờ đã không còn nhiều. Rất ít! Rất ít! Chỉ còn lại hai mươi mấy người. Qua rất lâu sau. Từ xa, bọn họ nhìn thấy cửa trấn Thanh Dương, nhưng có người tinh mắt đột nhiên hét lên. “Mau nằm xuống, tôi nhìn thấy yêu rồi.” Một cậu trai
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.