Tới đây, người bạn đầu tiên của tôi (2) "Không có gì." Trinh Nhạc rút tay về, cúi đầu ăn cơm. Lâm Phàm nói: "Chúng ta là bạn bè, nếu có người ăn hiếp muội thì muội cứ nói cho huynh biết. Huynh sẽ giúp muội." "Không có ai ức hiếp muội cả." Trinh Nhạc nói. Từ lần đầu tiên cô bé tới chỗ này đã biết đây là nơi nào. Trong chốn thâm cung bi thảm nhất này, không có người hỏi thăm. Thêm nữa, một khi đã bước vào nơi này đã định được trước kết cục rồi. Cả đời đều đừng nghĩ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.