“Em gái nhỏ à, có phải em gặp phiền phức gì hay không?” Lâm Phàm ngồi xổm xuống, mỉm cười hỏi. Cô bé lắc đầu, nhớ lời mẹ nói, đừng nói chuyện với người xa lạ, nhưng mà anh trai trước mặt này cười lên ấm áp tựa như ánh mặt trời vậy. Nhớ tới cốt truyện của phim hoạt hình. Người có nụ cười ấm áp nhất định là người tốt. “Em lạc mẹ mất rồi.” Lâm Phàm mỉm cười nói: “Vậy em biết số điện thoại của mẹ không?” “Quên rồi.” Cô bé cũng chỉ ba bốn tuổi mà thôi, nói chuyện còn dính
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.