Một lát sau. Âm thanh vỗ tay dần nhỏ đi. Lâm Phàm cúi đầu nhìn Cố Ngạo cả người đã cháy đen, hỏi thăm, "Anh không sao chứ." Cố Ngạo giãy dụa muốn dựng người dậy, chỉ là cảm giác đau đớn toàn thân khiến đầu hắn đầy mồ hôi, chỉ có thể im lặng nằm trên mặt đất, trừng mắt nhìn Lâm Phàm nói. "Các người là ma quỷ sao." Đã nói là các người chạy đi, các người không chạy, chạy trốn rồi không phải sẽ không có việc gì sao? Tiếp sau đó là vẫn không chống đỡ được, hôn mê bất tỉnh. "Tôi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.