Quá Tam Ba Bận "Nó đột nhiên xuất hiện, rơi vào người chúng ta, chúng ta thấy dáng dấp nó đẹp mắt như vậy, nhất định ăn rất ngon, sau đó liền đưa nó cho người tốt, nhờ người tốt chặt thịt hộ." Độc Nhãn Quái đương nhiên vẫn không nghĩ tới tà vật, gã cắn một miếng thịt rắn khác, lắc đầu cười cười, không nghĩ tới một già một trẻ này lại có vận khí tốt phết. Ra đường cũng có thể bắt gặp được một con rắn. Chờ chút... Đường vân đen đỏ xen kẽ? Độc Nhãn Quái suýt chút nữa đã nôn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.