Quản lý nhìn Lâm Phàm, lại nhìn người đàn ông một mắt, hình dạng mù một con mắt của đối phương khiến anh ta có chút sợ hãi, cứ như người đứng trước mặt là một đao phủ đáng sợ. “Đừng căng thẳng, có gì cứ nói.” Người đàn ông một mắt vỗ nhẹ vai đối phương, giúp đối phương giữ vững hai chân đang run rẩy. Có gì đâu mà sợ, người đàn ông bỏ ra mọi thứ vì thành phố Diên Hải như tôi đây, mặt mày hẳn là rất hiền lành. Tuy rằng trông có hơi nghiêm túc nhưng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.