Mặt đất nứt ra, đất đá nhỏ bắn lên, bụi bặm từ trong vết nứt bay lên. Tôn Hiểu há miệng, cho đến khi vết nứt lan tràn đến trước mặt anh ta, một cục đá nhỏ văng vào trong cổ họng của anh ta. Khụ! Ho khan một trận, chật vật mãi mới nhổ được hòn đá trong cuống họng ra. Anh ta nhìn chằm chằm đuôi vết nứt trước mặt, rơi vào trầm tư. “Cái mình thấy là thật hay giả đây?” Rất nhanh, Tôn Hiểu kịp phản ứng, không dám tin kinh hô lên: "Mọi người nói tôi nghe đây
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.