Thực ra tôi cũng rất cô đơn (2) Lâm Phàm suy nghĩ trong giây lát, hỏi: “Tôi có thể dẫn theo bạn không?” Anh ta nghĩ đến cô gái điếm, đó là một người tốt. Cô ta từng mời bọn họ ăn cơm, còn nấu ăn cho, nhưng trước giờ bọn họ chưa từng nói lời cảm ơn đàng hoàng với đối phương. “Nếu không được thì thôi vậy.” Ông Trương nói: “Đó là người tốt sao?” “Đúng vậy.” Lâm Phàm trả lời. Tiền Tiểu Bảo nói: “Được, anh muốn dẫn theo ai cũng được, dù sao tôi cũng không có bạn bè, tôi nghĩ bạn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.