Lâm Phàm vừa mở miệng, trời đất cũng phải thay đổi (2) “Như thế nào là chấp mê, thế nào gọi là bất ngộ, đừng nói nhảm nữa.” Triệu Trinh Nhạc lạnh lùng nói. Mà lúc này. Lâm Phàm đứng sau Triệu Trinh Nhạc, mỉm cười, sờ đầu nàng. “Trước kia muội không như vậy, sao lại hung dữ thế.” Những người xung quanh ngây người. Mẹ nó! Thật hay giả vậy. Thiếu niên này đủ can đảm đấy, đầu ma nữ cũng dám sờ, chuyện này so với sờ mông hổ còn đáng sợ hơn. Bọn hắn đã nghĩ đến cảnh thiếu niên này bị gãy tay. Chỉ là
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.