Anh không muốn để ông Trương lo lắng, bèn lau sạch máu tươi trên khóe miệng: "Ông Trương, tôi không có sao, ông chớ..." Mới vừa nói được một nửa, lại thấy ông Trương nằm trên đất, đầu nghiêng hướng một bên, giống như đã chết, không... Lâm Phàm thật sự cho rằng ông Trương đã chết. Anh thấy mép ông Trương có vết máu. Anh nhẹ nhàng đẩy cánh tay của ông Trương. "Ông Trương, tỉnh lại đi." "Uống Sprite nào." Giọng nói hơi run, thật giống như sợ chuyện nào đó xảy ra. Ông Trương không hề động đậy. Trong chốc lát, biểu tình của
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.