Triệu Tiểu Liên nhìn bóng dáng vô cùng xứng đôi của hai người họ, hận đến nghiến rang nghiến lợi.
Trong lòng thầm đắc ý: Nhìn đi, hồ ly tinh này lập tức sẽ xấu mặt trước mặt mọi người thôi!
Lạ là cho đến khi tiệc cưới chấm dứt, Triệu Tiểu Liên cũng không đợi được một màn xấu mặt của Diệp Ngưng Dao.
Chẳng lẽ Mạnh Nghênh Võ đưa cho cô ta thuốc hết hạn, tuy rằng cô ta không biết thuốc kia là dùng để làm gì, nhưng chỉ cần có thể làm cho Diệp Ngưng Dao không dễ chịu, bất luận là phương pháp nào cô ta cũng sẽ đều nguyện ý thử.
Không đợi được hình ảnh mà cô ta mong chờ, Triệu Tiểu Liên không cam lòng cùng mọi người đi ra khỏi nhà họ Phó, vừa ra khỏi cửa nhà họ Phó, cô ta bỗng nhiên cảm giác thân thể nóng lên, trong cơ thể giống như có ngàn con sâu nhỏ đang cắn, khó chịu đến nới lỏng cổ áo, hiện tại cô ta cần phải lập tức uống vài ngụm nước lạnh.
Đi thêm bốn năm phút nữa là có thể về đến nhà, Triệu Tiểu Liên đầu nặng chân nhẹ nhàng đi về nhà, trên đường lại bất giác cởi bỏ thêm hai nút áo.
Lý trí dần dần sụp đổ, trong lúc hoảng hốt cảm thấy phía trước có một bóng người xẹt qua, cô giống như nhìn thấy rơm cứu mạng, lập tức phi thân nhào tới, miệng lẩm bẩm nói: “Nóng quá, có nước không?”
Uông Đại Thuận vốn là muốn len lén tới xem tiệc cưới của Phó Thập Đông và Diệp Ngưng Dao được tổ chức như thế nào, trải qua một trận bị đánh lần trước, hắn ta cũng không dám trêu chọc Diệp Ngưng Dao nữa, lại không nghĩ tới nửa đường đột nhiên có người chạy ra ôm ấp hắn ta.
Dựa trên tính cách có tiện nghi mà không chiếm thì là thằng ngu, hắn híp mắt ôm chặt Triệu Tiểu Liên vào trong ngực lặng lẽ chiếm tiện nghi: “Tiểu Liên cô đây là có ý gì sao? Cơ thể sao lại nóng như vậy hả?”
Nơi này là bên cạnh đường làng, cho dù Uông Đại Thuận có sắc tâm cũng không dám có can đảm làm bậy ở đây. Lúc này từ xa đi tới có mấy người thôn dân, hắn ta vội vàng buông tay ra làm bộ nghiêm trang nói: “Cô Triệu Tiểu Liên, cô phải chú ý danh dự chứ, cô chiếm tiện nghi của tôi là không đúng.”
Lúc này, Triệu Tiểu Liên đã hoàn toàn mất lý trí, cô ta ôm lấy Uông Đại Thuận. Giống như những lời nói kia không lọt vào tai cô ta.
Mọi người: “…”
Bình thường, thường ngày Triệu Tiểu Liên này nhìn có vẻ thanh cao nhưng sao lại coi trọng tên Uông Đại Thuận này chứ?
Mấy người liếc nhau một cái, biểu tình có vẻ đều thấy khiếp sợ.
Uông Đại Thuận cũng kinh ngạc như bọn họ, hắn ta trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, nhịn đau chạy đến đây một chuyến xem ra còn có thể đụng phải chuyện tốt như thế này chứ!
Tuy rằng Triệu Tiểu Liên là một quả phụ, nhưng dáng người tốt cũng không tệ, hắn ta cưới cô cũng xem là không chịu thiệt.
Nghĩ như vậy, trong lòng Uông Đại Thuận mừng thầm, hắn ta ở trước mặt mọi người thì né tránh sự gặm cắn, mập mờ nói: “Cô có thích tôi đến đâu cũng không thể như vậy, cô đừng làm như vậy nữa!”
Mọi người nhìn bộ dạng quần áo xuyên thấu của Triệu Tiểu Liên chỉ cảm thấy có chút cay mắt, ai cũng không chú ý tới thần sắc khác thường của cô ta liền vội vàng rời đi.
Vừa đi vừa nhỏ giọng nói: “Xem ra tiểu quả phụ này trước kia đều giả vờ, các người xem bộ dạng gấp gáp như thế, thật buồn thay cho ông chồng trước đó của cô ta.”
“Cô ta cũng thật là, ở trên đường làm chuyện bậy bạ như vậy, chậc chậc chậc… Thật là đáng xấu hổ!”
“Không được! Tôi sẽ nói với Đại đội trưởng mới được! Chuyện như vậy quả thực đồi bại mất hết thuần phong mỹ tục!”
Thấy bọn họ dần dần đi xa, lúc này Uông Đại Thuận mới dám một lần nữa ôm cô ta vào trong ngực, đang lúc hắn ta muốn dẫn người vào trong rừng cây bên cạnh, một bên miệng bị tát tới, trong nháy mắt liền khiến cho hắn ngây người.