Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đi thôi, chúng ta vào đi.” Vẻ mặt Diệp Chính Ngôn ủ rũ nói, chắp tay sau lưng đi thẳng về phía trước.

Ông ấy đã từng nghĩ rằng đứa trẻ đó là một người có trách nhiệm, nhưng bây giờ nhìn lại… Ông ấy cảm thấy rất khó chịu.

Hai người bọn họ về đến nhà, Phó Thập Đông đang ngồi trên sô pha cắt móng tay cho vợ, Diệp Ngưng Dao thấy vẻ mặt của hai người bọn họ không đúng liền quan tâm hỏi: “Mọi người sao vậy?”

Có Phó Thập Đông ở bên, Tiền Thục Hoa không đề cập đến chuyện vừa rồi gặp Giang Hoài mà đi đến chiếc ghế sô pha đối diện ngồi xuống.

Bây giờ quan hệ giữa con gái và con rể rất tốt, nhắc tới Giang Hoài chỉ khiến người ta khó chịu, nghĩ đến bản thân vừa rồi ra ngoài làm gì, liền cười nói với hai người: “Mẹ có chuyện muốn nói với hai đứa, về phần quyết định cuối cùng như thế nào, hai đứa có thể bàn bạc thương lượng với nhau.”

Nghe nói có chuyện nghiêm túc cần thảo luận, Phó Thập Đông cắt chiếc móng tay cuối cùng và đặt bấm móng tay xuống, Diệp Ngưng Dao cũng ngồi thẳng dậy, nắm lấy cánh tay của người đàn ông, cẩn thận lắng nghe: “Mẹ, nói cho con biết có chuyện gì đi.”

“Là như thế này. Nhà máy của cha con hiện đang tuyển thợ hàn. Mẹ nghĩ Thập Đông làm công việc này là phù hợp. Tuy chỉ là tạm thời nhưng chỉ cần làm tốt, sang năm sẽ có thể trở thành chính thức. Chúng ta muốn chuyển hai đứa trở về Bắc Kinh, để sau này khi sinh ra còn có người chăm sóc.”

Nếu là cơ hội tốt như vậy, người khác nhất định sẽ lập tức gật đầu đồng ý, Phó Thập Đông và Diệp Ngưng Dao ngầm liếc nhìn nhau, trong nháy mắt liền hiểu ý đối phương.

“Mẹ, chúng con nhận lòng tốt của cha mẹ, tạm thời anh ấy và con không có ý định trở về Bắc Kinh.” Mấy năm tới, Diệp Ngưng Dao đã có kế hoạch của riêng mình.

Linh lực pháp bảo trong cơ thể cô đang cạn kiệt, chỉ có thể nhanh chóng tích lũy linh lực bằng cách nuôi ong, nếu trở về Bắc Kinh, cô sẽ lại phải tìm chỗ nuôi ong.

Bắc Kinh tuy tốt nhưng Viên Viên và Phó Niên vẫn ở thôn Đại Oa, cô đoán cho dù người đàn ông của mình có đến Bắc Kinh thì cũng sẽ lo lắng cho ba mẹ con bọn họ.

Theo như trong sách miêu tả, một năm nữa cả nước sẽ khôi phục lại kỳ thi tuyển sinh đại học, lúc đó trở về Bắc Kinh cũng không muộn, sang năm cô muốn làm quá nhiều việc.

Ai ngờ bọn họ lại không chút nghĩ ngợi đã từ chối, Tiền Thục Hoa liế.m liế.m môi dưới, nhẹ giọng trách cứ: “Thập Đông còn chưa nói, sao con lại tự mình quyết định?”

“…” Diệp Ngưng Dao chớp chớp mắt, thầm nghĩ bản thân đã quen với việc ra quyết định khi ở nhà, thật sự quên mất nên giữ chút thể diện cho người đàn ông của mình khi rời nhà.

“Mẹ, ý của Dao Dao chính là ý của con, chúng con còn chưa có ý định chuyển về đây.” Phó Thập Đông khéo léo bày tỏ ý tứ. Là một người đàn ông, anh muốn cho vợ con mình một cuộc sống tốt hơn bằng chính nỗ lực của mình chứ không phải dựa vào người khác.

Tiền Thục Hoa muốn thuyết phục thêm vài lời, nhưng đã bị Diệp Chính Ngôn cắt ngang.

Đàn ông hiểu đàn ông nhất, ông ấy hiểu và đánh giá cao những gì Phó Thập Đông nghĩ, vì vậy ông ấy gật đầu nói: “Được, chúng ta tôn trọng quyết định của con, nhưng cơ hội như vậy không thường xuyên đến, sau này con không được hối hận.”

“Cảm ơn cha mẹ đã thông cảm. Chúng con nhất định sẽ không hối hận.” Về điều này, cả hai vẫn rất tự tin, cả hai đều đang nỗ lực để cuộc sống tốt hơn, sau này nhất định sẽ ngày càng tốt hơn.

Bên kia, Giang Hoài cuối cùng cũng lên xe lửa trở về làng họ Dư, cho đến khi lên xe lửa, hắn ta vẫn còn có chút hoảng loạn.

Nhớ lại cách mẹ Diệp nhìn hắn ta, hắn ta đưa tay lên xoa mặt thật mạnh một phen, giữa mày đầy vẻ đau đớn.

Khi hắn ta đến thôn họ Dư, đã là buổi chiều ngày hôm sau, hắn ta mệt mỏi cả về thể chất và tinh thần, không còn sức lực để đi gặp Mạnh Nghênh Oánh nữa, hắn ta chỉ có thể nghỉ ngơi hai ngày trước khi đến thôn Đại Oa để thảo luận về việc ly hôn. .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK