Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà khu vườn công đức này là con đường duy nhất để cô trở về thế giới thần tiên.

Vẫn không biết cô phải làm bao nhiêu việc thiện mới có thể mở ra cánh cửa tiên giới, điều cô có thể làm bây giờ là hết sức bảo vệ gia đình mình.

Về phần khi nào trở lại Tiên giới, bảy tám mươi năm nữa cô cũng không định trở về.

Tháng mười năm 1977.

Trung Quốc cuối cùng đã khôi phục hệ thống thi tuyển sinh đại học đã bị đình chỉ trong mười năm.

Tin tức lan này truyền khắp cả nước thông qua các tờ báo và đài phát thanh radio.

Khi tất cả những thanh niên trí thức nghe tin, bọn họ đều vui mừng và vội vã nói với mọi người.

Sau khi ở nhà chuẩn bị một năm, Diệp Ngưng Dao rất tự tin với hiểu biết của chính mình, cho dù không vào được đại học, cô cũng có thể học trường trung cấp kỹ thuật.

Ban đầu, Phó Thập Đông chưa bao giờ nghĩ đến việc thi vào đại học, thứ nhất là do anh không có trình độ kiến thức cao như vậy, thứ hai là anh còn phải nuôi gia đình, nếu anh học đại học thì sẽ kiếm tiền như thế nào?

Thật không may, lấy trứng chọi đá, vì vậy Diệp Ngưng Dao đã hạ quyết tâm để anh đi cùng cô ngay cả khi anh không muốn. Cuối cùng, Phó Thập Đông bất đắc dĩ không còn cách nào khác ngoài việc học tập chăm chỉ và cố gắng vào cùng trường với vợ.

Bởi vì đây là kỳ thi tuyển sinh đại học đầu tiên sau mười năm, tất cả các sở giáo dục trên toàn quốc đều không có sự chuẩn bị tốt.

Đột nhiên bộ sách tự học Toán, Lý, Hoá hết hàng, có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

Phó Thập Đông đã từng mua một bộ từ trạm tái chế rác thải, anh gần như đã học hết tất cả nội dung của cuốn sách, anh chỉ cần ôn tập củng cố nó một chút là được.

Về việc học chuyên ngành gì trong trường đại học, anh chưa bao giờ suy nghĩ về vấn đề này.

Diệp Ngưng Dao và anh, hai người mắt to mắt nhỏ trừng nhau, vẻ mặt của cô cũng trở nên mờ mịt.

Sau vài lần thảo luận, Diệp Ngưng Dao quyết định học hóa học, đây là một kiến thức mà cô chưa từng tiếp xúc trước đây, có vẻ thú vị và cô rất hứng thú.

Phó Thập Đông chỉ quan tâm đến việc kiếm tiền để nuôi gia đình, sau khi suy nghĩ một chút, anh đã nhờ Lâm Tử An giúp anh phân tích trong một thời gian dài, cuối cùng anh đã chọn chuyên ngành tài chính.

Còn về việc bọn họ có thể vượt qua kỳ thi đại học hay không, đó lại là một câu chuyện khác.

Mùa đông năm nay chắc hẳn sẽ là một mùa không thể nào quên đối với mỗi học sinh.

Hai tháng trôi qua nhanh chóng, đến ngày 10 tháng 12, Diệp Ngưng Dao và Phó Thập Đông bước vào phòng thi.

Trải qua một mốc thời gian quan trọng như vậy trong đời, Tiền Thục Hoa đã từ Bắc Kinh đến để cổ vũ cho bọn họ.

Mặt khác là để thảo luận về các vấn đề chuyển nhà với bọn họ.

Nếu lần này cô có thể vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học và trở lại thành phố, Diệp Ngưng Dao muốn mua một căn nhà ở Bắc Kinh để ổn định cuộc sống.

Cô không biết mua gì và mua ở đâu nên chỉ có thể viết thư nhờ mẹ tư vấn.

Tiền Thục Hoa đã mong chờ ngày bọn họ trở lại Bắc Kinh từ lâu, sau khi nhận được bức thư, bà ấy lập tức xin nghỉ việc và đến làng Đại Oa.

Lúc này, bà ấy đang đứng bên ngoài địa điểm thi với Miêu Miêu một tuổi trên tay, vẻ mặt lo lắng.

Trang Tú Chi ở một bên cũng lộ vẻ lo lắng, cô ấy nhìn khuôn viên yên tĩnh, đến thở mạnh một hơi cũng không dám.

Kỳ thi sẽ kéo dài nửa ngày, bọn họ không thể cứ đứng ở đây chờ đợi, một lúc sau Tiền Thục Hoa nói với cô ấy: “Tú Chi, chúng ta đến nhà hàng quốc doanh gần đó ngồi một lát đi, cũng đến giờ Miêu Miêu nên ăn một chút rồi.”

Trang Tú Chi thấy Miêu Miêu đang dùng đôi mắt to đen láy tò mò nhìn xung quanh, gật đầu nói: “Được, chúng ta tiện thể mua đồ ăn cho bọn họ.”

Chiều bọn họ còn phải thi tiếp nên phải bổ sung dinh dưỡng thì mới có sức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK