Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía trước khu rừng là một dãy nhà đất, hai năm trước thôn dân đã xây dựng, một trong số đó là nhà tân hôn của Mạnh Nghênh Oánh và Giang Hoài.
Diệp Ngưng Dao chưa bao giờ cố ý hỏi về nam chính và nữ chính, vì vậy cô cũng không biết đây là nhà của bọn họ.
Những ngày giá rét như vậy, cửa nhà nào gần như cũng đóng kín. Khi đi ngang qua dãy nhà, cô mơ hồ nghe thấy tiếng động, giọng nói quen quen nhưng lại không nhớ ra là ai.
“Anh có nghe thấy gì không?” Từ khi cô mang thai thì năm giác quan của Diệp Ngưng Dao càng nhạy bén hơn.
Phó Thập Đông nhìn xung quanh, anh lắc đầu: “Anh không nghe thấy gì.”
Lúc bọn họ chuẩn bị rời đi, một người đàn ông vội vàng chạy ra khỏi một căn nhà, bởi vì không biết phương hướng nên không nhìn thấy người phía sau.
Mặc dù chỉ là một bóng lưng khá xấu hổ, nhưng Diệp Ngưng Dao vẫn nhận ra anh ta, Bùi Tùng Quốc, hiệu trưởng trường tiểu học xã.
Làm thế nào mà anh ta lại đến làng? Thăm hỏi gia đình sao? Chưa từng nghe tới việc anh ta dạy học.
“Trời khá lạnh, đi thôi.” Phó Thập Đông cũng nhìn thấy Bùi Tùng Quốc, nhưng anh không có hứng thú với việc nhà của người khác, anh cũng không có ấn tượng tốt với nơi này.
Diệp Ngưng Dao thu hồi lòng hiếu kỳ, nắm tay người đàn ông rời khỏi dãy phòng, nhưng tâm lý cô luôn cảm thấy có gì đó không đúng, lúc đang chuẩn bị đi tới cửa nhà, trong lòng chợt lóe lên một tia linh cảm, liều lĩnh đoán ra: “Nhà của Mạnh Nghênh Oánh có phải ở trong dãy nhà vừa rồi không?”
“Ừ.” Trước đây anh luôn coi Giang Hoài là tình địch, Phó Thập Đông biết rất rõ nơi ở của hai vợ chồng bọn họ sau khi kết hôn, khi vợ anh hỏi điều này, anh có chút e ngại.
“Sao em lại hỏi điều này?”
“Thì ra là như vậy…” Diệp Ngưng Dao nhíu mày, phải nhìn nữ chính bằng một ánh mắt khác, lúc này, cô đột nhiên cảm thấy Giang Hoài có một người vợ như vậy cũng thật đáng thương.
Tuy nhiên, người đáng thương thì cũng có chỗ đáng hận, sự thương hại của cô chỉ diễn ra trong hai giây, còn lại đều là sự sảng khoái.
Đã có thể đoán trước được kết cục của bọn họ, nếu như nguyên thân có thể thấy được tất cả những điều này thì tốt biết bao.
Phó Thập Đông thấy vợ mình không có phản ứng, hai tay ôm mặt cô, lại sinh ra một chút ghen tuông nói: “Em đang suy nghĩ cái gì vậy?”
“Không có việc gì, chúng ta mau vào nhà đi, lạnh lắm.” Diệp Ngưng Dao cũng không định nói cho anh biết loại chuyện hỗn loạn này, cô kéo tay người đàn ông, lôi vào nhà, vừa đi vừa nói: ” Cha của đứa nhỏ, em muốn ăn khoai lang nướng…”
Lời yêu cầu này khiến anh cảm thấy thoải mái cả về thể xác lẫn tinh thần, một chút ghen tị cũng biến mất thành mây khói, Phó Thập Đông để cô kéo anh vào phòng, trên môi nở một nụ cười cưng chiều: “Được, anh đi nướng ngay.”
Món ngon mùa đông yêu thích của Diệp Ngưng Dao là khoai lang nướng, bây giờ khẩu vị của cô đã tăng lên, một củ khoai lang chắc chắn là không đủ.
Phó Thập Đông rửa sạch năm sáu củ khoai lang, đặt lên bếp nướng đến khi khoai lang tỏa mùi thơm nồng nàn, sau đó anh lấy từ trong bình gốm ra một đĩa dưa muối nhỏ, đặt lên bàn: “Ăn ít một chút, em ăn nhiều quá sẽ bị nóng.”
“Ừ, em hiểu rồi.” Diệp Ngưng Dao ngồi bên đống lửa hít một hơi thật sâu, cô tham lam đến mức muốn ăn ngay bây giờ, đáng tiếc còn chưa nướng xong, còn phải chờ một chút.
Khoai lang ở làng Đại Oa cũng là một trong những đặc sản địa phương của bọn họ, chúng to và ngọt, Phó Thập Đông đếm số khoai lang còn lại ở nhà, định ngày mai sẽ đi thu thập thêm một ít, vợ anh rất thích ăn thì không nói, đến tháng sau anh sẽ đi cùng cô về nhà mẹ đẻ nên cần mang một ít về nhà ngoại, lần đầu tiên gặp cha mẹ vợ, anh phải chuẩn bị đủ lễ vật cho buổi gặp mặt.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK