Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng đúng đúng, tôi cũng không xứng với đồng chí Mạc Vãn Hề.”
Mạc Tiểu Thanh gãi gãi tóc, nhìn bọn họ không nói gì nữa.
Diệp Ngưng Dao quan sát khí tức của đối phương đồng thời tự giới thiệu ngắn ngủi như vậy.
Cao Thiên Vũ có bối cảnh đơn thuần, sinh ra trong một gia đình y học, từ thế hệ của ông nội anh ta đã là quân y, hiện giờ đến thế hệ này của anh ta, ngoại trừ anh ta ra, anh chị em chung quanh cũng đều làm việc ở các bệnh viện lớn của quân khu.
Mà anh ta ở kinh thành quản lý một nhà thuốc đông y không lớn cũng không nhỏ, tuy rằng là kinh doanh cho nhà nước, nhưng anh ta lại làm rất nghiêm túc.
Nghe nói Đào Hoa Hoàn trong tay Mạc Vãn Hề có hiệu quả thần kỳ, anh ta liền quấn lấy mua một viên thuốc trị liệu của Mạc Vãn Hề để làm thí nghiệm.
Kết quả hiệu quả thật đúng là rất thần kỳ, đây là mục đích chủ yếu mà hôm nay anh ta tới đây… Đó chính là mua thuốc.
Bởi vì trong thư Mạc Vãn Hề đã đề cập tới nó rất nhiều, cho nên hôm nay Diệp Ngưng Dao mang theo rất nhiều Đào Hoa Hoàn để chuẩn bị bán đi.
Bởi vì số lượng giao dịch quá lớn, không giống như lần trước, lần này cô không đổi sang lương thực nữa, mà là để cho đối phương lấy tiền ra giao dịch.
Một cái giao dịch hoàn thành, đã kiếm được 1.000 nhân dân tệ. Trong thời đại này, 1.000 nhân dân tệ tương đương với một khoản tiền khổng lồ.
“Chúng ta không thể chỉ hợp tác lần này, không biết đồng chí Diệp có thể để lại phương thức liên lạc hay không?”
Kỳ thật Cao Thiên Vũ hỏi điều này cũng có mang theo một chút tư tâm nhỏ, nguyên nhân chính khiến cho anh ta độc thân hơn hai mươi năm không kết hôn chính là cảm thấy mình xuất thân tốt, diện mạo tốt, những người phụ nữ bình thường đều không xứng với anh ta.
Ánh mắt quá cao làm cho anh ta độc thân cả đời còn hơn cưới đại một người nào đó, vừa mới nhìn thấy Diệp Ngưng Dao, anh ta liền cảm thấy mình độc thân nhiều năm như vậy rất đáng giá.
Anh ta sẽ đuổi theo cô!
Tuy rằng có thể tin tưởng người này, nhưng Diệp Ngưng Dao cũng không muốn cho người khác biết quá nhiều về thông tin của cô.
Vì thế cô đem Phó Thập Đông ra làm lá chắn: “Thật ngại quá, chồng của tôi là một bình dấm chua, nếu sau này anh có việc gì cần thì nhờ chị Vãn Hà chuyển lời cho tôi nhé.”
“Cái gì cơ? Cô đã kết hôn rồi à?” Vẻ mặt Cao Thiên Vũ đầy kinh ngạc, trái tim vừa mới nảy mầm đã trực tiếp vỡ ra thành hai nửa.
Những lời này anh ta hỏi có tương đối đột ngột, không giống phong cách đối nhân xử thế thường ngày của anh ta, Mạc Vãn Hà nhướng mày, trong lòng cũng đã đoán được đại khái.
“Đúng vậy, tôi đã kết hôn rồi.” Diệp Ngưng Dao không muốn giải thích cho người xa lạ quá nhiều, dù có muốn xin địa chỉ thì cô cũng sẽ không cho.
Cô lại lấy ra mấy túi nhang đuổi côn trùng từ trong túi ra đưa cho bọn họ: “Đây là những món đồ nhỏ do chính tay tôi làm, tránh muỗi rất có hiệu quả, tôi đưa cho hai người thử xem hiệu quả của nó thế nào.”
Mạc Vãn Hà nhận lấy đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, mùi thơm rất nhạt, không ngửi được mùi ngải thảo, so với những túi hương đuổi muỗi được bán ở ngoài không giống nhau. Cụ thể bên trong là hương liệu gì, vậy mà cô lại không ngửi ra được.
Cao Thiên Vũ và cô làm động tác giống nhau, cũng mờ mịt như vậy.
“Cám ơn món quả nhỏ này của em nhé.”
Hai người đều xem như cũng hiểu chuyện, sẽ không bởi vì một cái túi hương mà biểu hiện gì quá lớn.
Sau khi nhìn theo Diệp Ngưng Dao bọn họ rời đi, Mạc Vãn Hà nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Cao Thiên Vũ cảnh cáo: “Tâm tư không nên có tốt nhất nên nhanh chóng dập tắt đi, nhưng ngàn vạn lần đừng phạm sai lầm trong tư tưởng.”
“Cái gì cơ ạ?” Cao Thiên Vũ chớp chớp mắt, giả vờ hồ đồ.
Mạc Vãn Hà cười nhạo một tiếng rồi nhìn anh ta, đến cuối cùng vẫn để lại cho anh ta vài phần mặt mũi.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK