Mục lục
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trời ơi” một tiếng, cái bát rơi xuống đất vỡ tan tành thành nhiều mảnh.

Diệp Ngưng Dao bị âm thanh đó đánh thức, trái tim cô không ngừng đập điên cuồng “thình thịch” một lúc.

Sau một lúc, cô mới nhận thấy một luồng hơi thở quen thuộc bao quanh mình.

Ngẩng đầu lên, người đàn ông ngày đêm nhớ mong đang mỉm cười dịu dàng với cô.

Quen thuộc xen lẫn một chút xa lạ.

“Đông Tử, em thật là đáng sợ! Vừa trở về sao không chào hỏi một tiếng?” Trang Tú Chi ngồi xổm xuống, nhặt cái bát vỡ và trứng lên.

May mắn thay, trứng vẫn chưa bóc vỏ nên vẫn có thể ăn được, nhưng cái bát này thì không thể sử dụng được nữa.

Thấy vẻ mặt đau khổ của chị dâu, Phó Thập Đông ngượng ngùng cười nói: “Bọn em về sớm, còn chưa kịp thông báo cho mọi người.”

Thực ra, anh muốn tạo bất ngờ cho vợ, nhưng nó lại biến thành cú sốc.

Biết hai người mới gặp nhau còn chưa nói được vài lời, Trang Tú Chi cười nhét hai quả trứng vào trong tay người đàn ông, sau đó thần bí nói: “Hai người nói chuyện đi, nhớ cho vợ ăn hai quả trứng này nhé. Ai nha, để Dao Dao đích thân nói cho chú em biết đi.”

Nói xong, cô ấy cầm chiếc bát rồi quay người rời khỏi nhà.

Đôi mắt Diệp Ngưng Dao sáng lên bởi vì không phải là chị dâu tự mình đút trứng cho cô, cô nhìn chằm chằm vào Phó Thập Đông và ôn nhu mở miệng nói nhỏ: “Anh đã đi một quãng đường dài, anh nên ăn hai quả trứng này.”

Cô giở trò lưu manh một chút, nếu như người đàn ông này phát hiện cô mang thai, nhất định sẽ không giúp cô ăn hai quả trứng này.

“Anh không ăn, chị dâu nhờ anh đút cho em.” Sau khi tỉnh, cô gái nhỏ đã nằm lâu như vậy mà không có ý định đứng dậy, điều này khiến Phó Thập Đông mơ hồ cảm thấy có chút lạ lùng.

Điều này không giống với tính cách sôi nổi và năng động của cô.

Diệp Ngưng Dao chớp chớp mắt, đổi ý, nắm lấy góc áo của người đàn ông, uất ức nói: “Gần đây em thường xuyên ăn trứng gà nên bây giờ thực sự không muốn ăn nữa, anh ăn thay cho em đi, nếu không tin anh ngửi xem, em nghĩ cơ thể của em toàn mùi trứng.”

Vừa nói, cô vừa vòng tay qua cổ người đàn ông và kéo anh đến trước mặt mình.

Đối diện với người có mùi thơm hương hoa, Phó Thập Đông bất giác căng thẳng, trở nên hơi mất tập trung.

Anh đặt quả trứng trong tay xuống, hai tay nhanh chóng đặt lên hai bên vai cô, cụp mắt xuống nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng.

Diệp Ngưng Dao thực sự muốn anh ngửi thử xem thấy mùi trứng không, cô không có ý định câu dẫn anh.

Đáng tiếc, người đàn ông nghĩ tương đối nhiều, cho rằng vợ mình muốn thân thiết, anh liền cúi người xuống hôn cô.

Sau một tháng hạn hán, rất dễ làm củi khô bốc lửa. Đám cháy một khi xảy ra thì sẽ ngoài tầm kiểm soát.

Mới đầu chỉ là hôn nhẹ rất ôn nhu, Diệp Ngưng Dao có chút hưởng thụ.

Nhưng khi người đàn ông muốn nhiều hơn nữa, cô từ sự mê hoặc tỉnh lại, cô ngăn cản động tác của anh và nói bằng giọng khàn khàn: “Không được, anh không thể chạm vào em.”

Suy nghĩ trong lòng như muốn bốc lửa, Phó Thập Đông thở hổn hển không muốn dừng lại: “Tại sao?”

Bọn họ đã không gặp nhau trong một tháng, anh không tin cô không muốn anh.

Vừa nói, anh lại nặng nề hôn thật mạnh lên cổ cô.

Diệp Ngưng Dao thực sự sợ anh sẽ làm tổn thương thai nhi, vì vậy cô nhắm mắt lại lớn tiếng nói: “Em có thai! Buông em ra…”

Chờ khi cô mở mắt ra lần nữa, Phó Thập Đông đang nhìn cô với vẻ mặt không thể tin được: “Những gì em nói… Là sự thật sao?”

“Ừ, anh sắp làm cha rồi.” Diệp Ngưng Dao trợn mắt nhìn anh, xoa nhẹ bả vai anh: “Sao anh còn không nhanh lên đây?”

Lúc này Phó Thập Đông mới phản ứng lại, anh không quan tâm đến những thứ khác nữa mà ngay lập tức ngồi dậy, gãi đầu và bắt đầu cười như một kẻ ngốc.

Nhìn thấy trứng gà vừa đặt xuống, anh vội vàng nhặt một quả lên rồi bóc ra: “Khó trách chị dâu cho em ăn trứng, em thật sự cần phải bồi bổ.”

Tại sao anh lại quay sang quả trứng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK