Làm kinh doanh là phải thật thức thời, mọi chuyện sẽ dần thay đổi ngay cả khi thời gian bị kéo dài.
Chính vì vậy, Hà Kiến Bình muốn tìm một người giúp mình tính toán xem, tìm kiếm phương án tối ưu nhất, ai có thể ngờ rằng ông ấy còn gặp phải một rắc rối.
"Cháu nói xem bọn họ không phải đang hại người sao, chú đã đến gặp bọn họ để tranh luận, bọn họ lại chỉ nói với chú rằng bọn họ cũng không thể làm gì được!" Hà Kiến Bình tức giận: "Lúc đầu chú cũng đã trả tiền cho bọn họ làm những việc này, nhưng bây giờ họ đã trở mặt, không chịu thừa nhận những chuyện đó!"
Hà Kiến Bình giận dữ tranh cãi với mấy người về vấn đề này, sau đó còn nhớ tới lời Sở Thiên Lê từng nói: "Hãy suy nghĩ suy nghĩ xem điều chú đang hỏi có giống với điều chú muốn hay không." Sau đó ông ấy mới hiểu ra vấn đề cốt lõi.
Tuy nhiên, sai lầm này cũng đã xảy ra, ngay từ đầu chính là do Hà Kiến Bình thật sự không tin tưởng vào Sở Thiên Lê, ông ấy vẫn để cô đi khi cô đang ngồi chờ ông ấy trong quán trà, suy cho cùng thì những chuyện này xảy ra đều là lỗi của ông ấy.
Ông ấy thậm chí còn không chắc mình sẽ liên hệ được hai người tới đây, nhưng may mắn thay Đàm Mộ Tinh và Sở Thiên Lê đã cho ông ấy chút mặt mũi.
Sở Thiên Lê ân cần khuyên nhủ: "Chú Hà, không phải cháu tới đây để cố ý chọc tức chú, nhưng vốn dĩ người kia nói cũng không hề sai, lúc đầu việc chú hỏi chính là hợp tác có thể thành công hay không, bói lục hào cũng đã đưa ra kết quả chính xác."
Lúc xem bói, bói lục hào cũng không hề kém cạnh, chủ yếu là do ông ấy không hiểu được, không nghiền ngẫm cho thật thấu đáo.
Cô chỉ tính đến việc ông ấy có thể hợp tác với công ty kia hay không, chứ không nói được những chuyện còn lại.
Tất nhiên, người đó có thể chưa thực sự tìm hiểu đầy đủ về quẻ lục hào, quẻ dự đoán của mỗi người đều là những lời giải thích hết sức mơ hồ, lượng thông tin mỗi người đọc được đều khác nhau.
Bản thân con số kỳ diệu kia rất chính xác, mấu chốt còn phải xem con người có nhìn ra được hết hay không.
Người tính không bằng trời tính, luôn có người cho rằng giới huyền học có thể giải thích được tất cả mọi chuyện, nhưng bọn họ lại không biết rằng những người tham gia vào giới huyền học cũng đều có những mặt hạn chế của riêng mình.
Hà Kiến Bình buồn bã nói: "Vậy thật sự không thể làm gì khác sao?"
Sở Thiên Lê: "A, cái này lại không đúng rồi, cũng giống như lúc chúng ta chơi bài vậy, lúc đầu có thể đánh nhầm bài, nhưng có một số thứ sau này còn có thể cứu vãn được, còn có thể chiến thắng ván cờ một cách bất ngờ nữa."
"Nhưng thời gian chơi bài sẽ dần thay đổi, quân bài tốt trong tay cũng ngày càng ít đi, muốn giành chiến thắng sẽ càng khó khăn hơn." Sở Thiên Lê bổ sung: "Nhưng không có nghĩa là không thể thắng!"
Hà Kiến Bình vội vàng nói: "Vậy cháu có thể giúp chú tính toán lại một lần nữa xem có cách nào giải quyết được vấn đề này không?"
Sở Thiên Lê cười nói: "Được rồi, nhưng trước tiên cháu có thể hỏi một chút không, chú thích kiểu hệ thống nào?"
"Hệ thống gì?"
"Phương Đông hay phương Tây? Lần trước trông chú có vẻ không mấy hứng thú với chiêm tinh học phương Tây.
Lần này chúng ta đổi sang luận quẻ bằng chiêm tinh học phương Đông nhé, có được không?"
Hà Kiến Bình nghe Sở Thiên Lê giải thích sự khác biệt giữa các trường phái, vẻ mặt đầy sự nghi hoặc, dùng giọng nói sắc bén của mình cắt ngang đống suy nghĩ lộn xộn: "Cái nào cũng được, chỉ cần tính toán không có chút thiếu sót nào, vấn đề đều có thể được giải quyết!"
Sở Thiên Lê khen ngợi: "Cái này cũng giống quan điểm của cháu, cái nào có ích hơn thì dùng thôi."