Mục lục
Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông Thích sửng sốt, nhìn Sở Thiên Lê, sảng khoái mà nói: "Có thể, bạn nhỏ có chuyện gì? Vậy chúng ta qua bên cạnh nói đi."

Ông Thích có ấn tượng khá tốt với Sở Thiên Lê, hiện tại đương nhiên là sẽ đồng ý.

Thích Thừa Lương vẫn chú ý hướng đi của Ông Thích, chú ta nhìn thấy Thích Diệm tiến đến bên cạnh ba mình, liền vội vàng ngắt lời: "Ba, Lưu đại sư nói còn có thứ lợi hại hơn nữa, sao có thể đi ngay bây giờ được?"

Lưu đại sư vừa mới bị Sở Thiên Lê làm bẽ mặt, anh ta đã không vênh váo tự đắc như lúc ban đầu, ngay cả nói chuyện cũng trở nên khách khí hơn không ít: "Ông Thích, tôi là đệ tử thân truyền của chưởng môn đời thứ ba mươi bảy của Hạo Môn, môn phái chúng tôi quả thật không liên quan nhiều đến bói toán, nhưng có một môn tuyệt học là tử vi chiêm bốc* khác với bói toán bình thường, hôm nay có thể để cho ông đến xem một chút."

*Là một ngành tử vi dùng để nghiên cứu và tiên đoán trên một bình diện bao quát mọi sự, mọi vật và các loại hiện tượng, chứ không chỉ để nghiên cứu về Mệnh vận.

Ông Thích khen: "Nghe có vẻ rất lợi hại."

Hai mắt Sở Thiên Lê mơ màng, sắc mặt cô kinh ngạc: "Tử vi chiêm bốc?"

Lưu đại sư thấy Sở Thiên Lê lộ ra vẻ mặt khác thường, lúc này anh ta rất đắc ý, lớn giọng nói: "Cô nhóc, mai hoa dịch số của cô khá tốt, có dám so đấu với tôi hay không, xem xem mai hoa của cô lợi hại, hay là tử vi của tôi lợi hại!"

Sở Thiên Lê lắc đầu như trống bỏi, cô vội vàng phủ nhận: "Không, không, không, hình như đại sư có hiểu lầm ở đâu đó, tôi không tinh thông mai hoa dịch số, hơn nữa cũng không có cách nào để so sánh mai hoa và tử vi."

Hai hệ thống này đều khác nhau, đều có ưu khuyết điểm riêng, làm sao có thể đọ sức?

Lưu đại sư nhìn thấy cô lộ vẻ khó xử, anh ta hiểu lầm rằng cô cảm thấy sợ hãi, dùng kế khích tướng để nói: "Đây là sợ rồi sao?"

Ông Thích nhíu mày, ông ấy luôn luôn tương đối khoan dung với trẻ nhỏ, bình thường chơi cờ với Thích Diệm cô ấy thắng cũng không tức giận, ông ấy luôn cảm thấy Lưu đại sư có chút tính toán chi li, nên ra mặt hòa giải nói: "Ai, cô bé không muốn so đấu, thật ra cũng không sao..."

Lúc vừa mới bắt đầu thì Lưu đại sư đã vô cùng nở mày nở mặt, do ban nãy bị mất mặt trước mọi người nên anh ta đang muốn tìm lại mặt mũi.

Sở Thiên Lê do dự nói: "Cũng không phải tôi sợ, đại sư thật sự muốn so đấu sao?"

Lưu đại sư: "Không phải cô đã nói là trò chơi sao, cũng không thể chỉ thắng mà không nhận thua?"

Sở Thiên Lê: "Đại sư, tôi không muốn làm lỡ cơ hội phát tài của anh, nói thật người chỉ muốn thắng mà không nhận thua thật không phải là tôi."

Sở Thiên Lê quả thật đã đánh bại phong thái của Lưu đại sư, nhưng anh ta vẫn có thể buôn bán kiếm tiền như thường, chỉ là mất đi khí chất tiên nhân lúc vừa mới vào nhà mà thôi.

Lưu đại sư: "Không cần quan tâm là ai, chỉ là chơi thôi mà, bây giờ chúng ta không đoán đồ vật, trực tiếp đoán người ở đây, tùy tiện tìm một người để đoán chuyện của người đó, thế nào?"

Thích Diệm thấy vẻ mặt Sở Thiên Lê rối rắm, nói: "Không muốn so đấu thì thôi."

Sở Thiên Lê nhỏ giọng than thở: "Không phải tớ không muốn so đấu, mà là tớ nghĩ mãi mà không rõ, sao lại có người vội vàng đưa mình đến cửa như vậy?"

Ngay cả phương thức lập quẻ* của cô mà Lưu đại sư cũng không nhìn ra, quả thật là cô không nghiên cứu sâu về mai hoa dịch số, vừa nãy đoán nhện cũng không có dùng mai hoa.

*Thuộc phạm trù dự đoán của Dịch học.

Là quá trình sử dụng một phương pháp nhất định để đạt được bát quái quái tượng gọi.

Cô học tử vi đấu số từ ông nội, Lưu đại sư liền dùng tử vi chiêm bốc, đây không phải là trùng hợp sao!

"Người trầm mê thuật số sẽ không có kết cục tốt, quả nhiên đều sẽ gặp báo ứng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK