Vẻ mặt của Dư Tân cũng dịu xuống, bà ấy nâng ly lên cười nói: "Cũng đúng, sau này vẫn còn rất nhiều thời gian."
Sở Thiên Lê nghe vậy thì ngẩn ra, cuối cùng giơ tay lên cụng ly.
"... Đúng vậy."
Sau khi ăn xong, ba người đứng lên đi tới phòng khách, Hạ Chính Hợp không nhịn được mà trêu chọc: "Lúc này nếu như Thời Sâm ở nhà, bây giờ sẽ giục con đi làm bài tập."
Hai mắt Sở Thiên Lê sáng lên: "Lời này là ngầm nói lúc anh ấy không ở nhà thì con có thể không làm à?"
Dư Tân cười nói: "Nghỉ ngơi một lát rồi lại làm, không cần phải vội như vậy."
Dư Tân vừa đi tới bên ghế sô pha thì đột nhiên cảm thấy hoa mắt, đầu óc choáng váng thì dứt khoát vịn bên ghế sô pha nghỉ một lát, tự mình xoa huyệt thái dương.
Sở Thiên Lê thấy bà ấy đột nhiên dừng lại, ân cần nói: "Mẹ sao thế?"
"Không sao, chắc là vì đứng dậy quá nhanh." Dư Tân bất đắc dĩ nói: "Có tuổi rồi thật sự là bệnh vặt gì cũng có, buổi tối còn thường xuyên đổ mồ hôi."
Sở Thiên Lê vội nói: "Tìm bác sĩ khám xem sao?"
Dư Tân: "Không phải chuyện lớn gì, đợi một lát là được rồi."
Hạ Chính Hợp: "Lần trước kiểm tra sức khỏe đã nói thế nào?"
"Mọi thứ đều bình thường."
Người trong nhà đều sẽ kiểm tra sức khỏe định kỳ, lần trước Dư Tân kiểm tra cũng đã được một thời gian rồi, bà ấy vẫn còn nhớ tình trạng sức khỏe của mình vẫn ổn cho nên không quá quan tâm tới những vấn đề nhỏ nhặt này.
Sở Thiên Lê lúc này lại cực kỳ lo lắng, cô đi quanh người Dư Tân đề nghị nói: "Con xem cho mẹ một quẻ nhé?"
Dư Tân dở khóc dở cười: "Chiêm tinh còn có thể chữa bệnh sao?"
Sở Thiên Lê lắc đầu: "Không thể chữa bệnh, nhưng có thể cung cấp tin tức, ví dụ như không có bệnh."
Hành tinh và cung hoàng đạo đối ứng với các bộ phận khác nhau của cơ thể, việc điều trị chắc chắn phải dựa vào bác sĩ và thuốc, nhưng có thể thông qua chiêm tinh để xem xem phương diện nào có thể có vấn đề.
Hạ Chính Hợp cười khuyên nhủ: "Vậy em để cho con bé xem đi, trông con bé còn lo lắng hơn em nữa, chỉ sợ em sinh bệnh."
Sở Thiên Lê giống như kiến trên chảo nóng, đột nhiên bắt đầu quấn lấy Dư Tân.
Sở Thiên Lê nghe thấy lời này thì cúi thấp đầu, cụp mắt nói: "Đúng vậy, con cực kỳ sợ bị ốm, còn cực kỳ sợ chết."
Lúc Sở Thiên Lê xem bói trực tiếp đều rất thận trọng, chỉ sợ nói sai lời sẽ bị người xem bói đánh cho tơi tả, tuyệt đối là hạng nhất trong bảng sợ chết.
Dư Tân nhìn con gái cúi đầu như đưa đám thì nào có nhẫn tâm, vội vàng đồng ý: "Được được được, vậy con xem một quẻ đi."
Thật ra Dư Tân cho rằng chiêm tinh và khám bệnh cách xa nhau, nhưng không có cách nào từ chối sự nhiệt tình của Sở Thiên Lê, chỉ hi vọng có thể mượn chuyện này để con gái yên tâm.
Sở Thiên Lê không dùng xúc xắc và tarot, cô trực tiếp lấy chiêm tinh ra bói, ngồi trên ghế sô pha bắt đầu mở quẻ.
Sáu cung chủ và mệnh chủ tinh đều tạo thành hung tướng, căn bệnh có khả năng biến xấu.
Sở Thiên Lê khẽ nhíu mày, đề nghị: "Ba gọi bác sĩ tới xem thử cho mẹ đi?"
Dư Tân ngăn lại: "Đâu có khoa trương như vậy, bây giờ đã ổn rồi."
Vừa nãy Sở Thiên Lê còn khéo léo hiểu chuyện, bây giờ chỉ trong một giây đã biến thành một đứa trẻ nghịch ngợm, cô điên cuồng niệm kinh: "Xem thử, xem thử, xem thử...
"..."
Cuối cùng Hạ Chính Hợp vẫn gọi bác sĩ tới.
Dư Tân vừa tiếp nhận kiểm tra vừa thở dài xin lỗi: "Thật ngại quá, giờ này còn gọi ông tới đây một chuyến, con gái tôi lo lắng cho sức khỏe của tôi quá nên..."
Bác sĩ có quen biết với nhà họ Hạ, thái độ của ông ấy ngược lại là rất thân thiện: "Đây là cách mới để khoe khoang con cái có hiếu à?"
Dư Tân vốn tưởng là không có chuyện gì lớn, bác sĩ lại đề nghị ngày mai kiểm tra lại.
Hạ Chính Hợp lộ ra vẻ kinh ngạc: "Vẫn phải kiểm tra lại là ý gì?"
Bác sĩ bảo thủ đáp: "Tình huống bây giờ vẫn chưa xác định, tôi kiến nghị tới bệnh viện kiểm tra kỹ lại một chút."