Dư Tân và Hạ Chính Hợp cũng xếp hàng ngồi ở trên ghế sa lon xem náo nhiệt.
Dư Tân nhìn thấy một màn này thì cười nói: “Vậy hai chúng ta tới làm trọng tài đi.”
“Nhưng ba cũng muốn đoán dầu thô thì phải làm thế nào?” Hạ Chính Hợp hỏi: “Thiên Lê đoán cái gì? Có cần ba cung cấp hạng mục chọn cho con không?”
“Hoặc là nếu con cảm thấy độ khó cao, chúng ta ghép cùng một nhóm cũng được, đối kháng với Thời Sâm.”
Hạ Thời Sâm lạnh nhạt nói: “Thế này cũng được.”
Sở Thiên Lê lấy xúc xắc từ trong túi ra, cô tùy tiện ném lên trên mặt bàn trà: “Không vội, cháu hỏi các vì sao trước, sau đó lại xem xem có cần tạo nhóm với chú hai không.”
Ba viên xúc xắc phát ra tiếng vang thanh thúy, xoay tròn trên mặt bàn rồi vững vàng dừng lại, lần lượt là mộc tinh, cung xử nữ, tứ cung.
Sở Thiên Lê cẩn thận tường tận một phen, mở miệng nói: “Chú hai, cháu muốn phần hồng bao kia của chú, chúng ta không cần lập nhóm đâu, chú cùng một nhóm với anh trai là được rồi.”
Hạ Viễn Dương thê thảm bị vứt bỏ, ông ấy dở khóc dở cười: “... Thật ra bên ngoài có rất nhiều người muốn chung nhóm với chú.”
Hạ Chính Hợp tò mò nhìn chằm chằm xúc xắc trên bàn sau đó trêu chọc nói: “Đây chính là công cụ đầu tư tài chính tiên tiến nhất bây giờ à? Vậy mà lại khiến Hạ Viễn Dương chú bị loại, chú còn tưởng là ai mới có thể làm được.”
Hạ Chính Hợp ở Công ty kinh doanh Internet, phương hướng nghiên cứu chính là trí tuệ nhân tạo.
Sở Thiên Lê gật đầu: “Đối với cháu mà nói thì là như vậy.”
Hạ Thời Sâm cảm thấy cạn lời, lạnh nhạt nói: “Anh kiến nghị em lập nhóm với chú hai.”
Sở Thiên Lê: “Không, em một đánh hai.”
Hạ Viễn Dương: “Vậy thì tự mình chiến đấu, chú đoán vàng là được rồi, Thiên Lê đoán cái gì?”
“Có lẽ là ngô?” Sở Thiên Lê nhìn chằm chằm con xúc xắc, cô nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó lại bổ sung thêm: “Hoặc là lúa mì, đậu nành.”
Bất cứ người nào cũng có thể tung xúc xắc chiêm tinh, nhưng quan trọng là giải thích nội dung của xúc xắc như thế nào, điều này mới là chỗ thật sự khó trong bói toán.
Thứ mà hành tinh, chòm sao, cung vị liên tưởng tới mà mỗi người nhìn thấy đều không giống nhau, cố gắng liên kết những mảnh vụn tin tức lại với nhau mới có thể chỉ ra kết quả chính xác.
Nhưng cho dù là như vậy, tin tức mà các vì sao đưa ra cũng rất mơ hồ, thậm chí là miêu tả trừu tượng, cần phải tự mình suy luận logic.
Bây giờ thứ mà Sở Thiên Lê biết chính là “vật dạng hạt”, nhưng không phải là cảm giác về lúa nước, chỉ có thể khoanh vùng ra phạm vi đại khái.
Điều này giống như khi cô xem bói cho Nguyễn Nhã vậy, có thể biết là “nơi nóng nhất”, nhưng lại không nói ra được tên cụ thể.
Chính vì như vậy nên có rất nhiều kẻ lừa đảo trong nhóm thầy bói, chỉ cần đọc hiểu hơi sai lầm một chút thì đáp án đã khác một trời một vực rồi.
Hạ Thời Sâm hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ cô đang tặng đầu người.
Hạ Viễn Dương kinh ngạc nói: “Thị trường lương thực sao? Đây đúng thật là một lựa chọn ngoài ý muốn.”
“Vậy thì chúng ta công bố đáp án đi.” Hạ Viễn Dương lấy laptop của mình ra.
Bởi vì thị trường chứng khoán Mỹ đóng lại vào buổi sáng sớm cho nên không mất nhiều thời gian, người dân trong nước ngủ dậy là có thể biết được tin tức rồi.
Hạ Viễn Dương nhìn chằm chằm vào máy tính cảm khái nói: “Quả nhiên, giá cả dầu thô vẫn đang tăng, bây giờ cũng đã bắt đầu vượt qua kỷ lục cao nhất năm ngoái rồi, Thời Sâm đoán vẫn rất chuẩn...”