Ảnh đại diện mà Thích Diệm chọn là Eriol Hiiragizawa, chuyển thế của Clow Reed.
Hạ Thời Sâm chưa bao giờ xem anime này nên đã chọn ngẫu nhiên Kinomoto Touya, anh trai của Kinomoto Sakura.
Sở Thiên Lê nhìn những người mới vào nhóm, cô lại nhìn thấy ảnh đại diện của Hạ Thời Sâm và lẩm bẩm: "Quả nhiên, thế giới giả tưởng không thể là thế giới thực, bây giờ tớ thấy bộ kính của Touya lập tức vỡ tan, bắt đầu suy nghĩ xem liệu các quy định sẽ khiến fan tiếp ứng của Touya tức giận..."
Hạ Thời Sâm: "?"
Sở Thiên Lê chăm chỉ học tập dưới sự thúc giục của các học sinh hàng đầu và đạt được tiến bộ vượt bậc, quả nhiên không bị áp bức một phen thì không thể biết khả năng của họ đến mức nào.
Cô đã vượt qua kỳ thi cuối kỳ mà không gặp bất kỳ khó khăn nào và cuối cùng đã có được khoảng thời gian vui vẻ.
Xe dừng trước cửa biệt thự của nhà họ Hạ, thi xong, Sở Thiên Lê và Hạ Thời Sâm rốt cuộc cũng có thể thả lỏng, chậm rãi đi về nhà.
Ngay khi cả hai bước vào cửa, họ phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ trong nhà mình.
Những ngọn đèn vàng ấm áp được bật lên, những dải trang trí được treo trên tường và những món ăn thịnh soạn được bày trên bàn.
Cô Lý còn đang bận rộn trong bếp, Dư Tân nghe thấy tiếng động liền vội vàng đi ra ngoài, vui vẻ nói: "Không tệ, người đón sinh nhật đã về rồi!" "Bọn họ trở về rồi à?" Hạ Chính Hợp buôn điện thoại xuống, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Viễn Dương vẫn là chậm nhất."
Không lâu sau, Hạ Viễn Dương cũng mang quà đến và xin lỗi: "Ngại quá, trên đường bị kẹt xe!"
Gia đình quây quần bên nhau để tổ chức sinh nhật cho con mình, vừa ăn vừa nói cười.
Hai mắt Sở Thiên Lê sáng ngời, cô nhìn chung quanh, chọn món ăn yêu thích rồi dùng hết sức tập trung ăn.
Hạ Thời Sâm không có thói quen tổ chức sinh nhật, bước vào phòng liền giật mình, ngơ ngác hỏi: "Long trọng như vậy sao?"
Dư Tân cười nói: "Thiên Lê muốn cùng bạn bè tổ chức sinh nhật, hôm đó có trại huấn luyện mùa hè, cho nên mẹ mới nói chúng ta nên gặp nhau trước, hôm nay chúng ta cũng có thể cùng nhau trải qua."
Hà Viễn Dương: "Công việc học của bọn nhỏ rất bận rộn."
Hạ Chính Hợp nâng ly lên và đồng ý: "Thật ra chúng ta rảnh đến mức nên về nghỉ hưu rồi."
Sở Thiên Lê sớm đã hẹn với Đàm Mộ Tinh cùng với những người khác để tổ chức sinh nhật, Hạ Thời Sâm vừa mới nghỉ lễ đã phải chuẩn bị tham gia trại huấn luyện.
Hai người sinh nhật cùng ngày cũng không thể gặp nhau, mỗi người đều có kế hoạch nên đơn giản là tổ chức tiệc trước.
Gia đình còn đặc biệt đặt mua một chiếc bánh ngọt, với kem trắng rắc bột cà phê hảo hạng, trang trí bằng những loại trái cây tươi mọng nước, trên cùng có hình ngôi sao và mặt trăng xinh đẹp.
Bên trong bánh có nhân cà phê hơi đắng, làm giảm bớt vị ngọt của kem nên ăn nhiều hơn cũng sẽ không cảm thấy ngán.
Sở Thiên Lê cũng có sinh nhật, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy điều này, cô tò mò nhìn Dư Tân thắp nến, ôm lưng ghế tựa như mèo nhà.
Dư Tân thắp nến, ấm áp nói: "Được rồi, ước nguyện rồi thổi nến đi." Căn phòng tối om, ánh nến lung linh như ánh sao đung đưa.
"Thật ngốc nghếch và trẻ con." Hạ Thời Sâm mất kiên nhẫn nói, cậu ấy vốn là một ông cụ non, nhìn Sở Thiên Lê: "Tới ước nguyện đi."
Sở Thiên Lê sửng sốt: "Hai người cùng ước không được sao?" Hạ Thời Sâm bình tĩnh nói: "Em có thể ước hai điều, anh không có nguyện vọng."
Dư Tân cười: "Được rồi, vậy khả năng điều ước của Thiên Lê thành hiện thực sẽ tăng lên."
Hạ Viễn Dương thở dài: "Này, Thời Sâm, ngay cả điều ước cháu cũng không có sao? Ở tuổi của chú, chú vẫn còn có điều ước!"
"Cháu muốn gì thì sẽ tự mình tạo ra.
Cháu không cần phải ước điều gì trong ngày sinh nhật."