Mục lục
Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nói linh tinh! Chúng cháu là nói mấy câu linh tinh để đổi trứng gà với ngươi ta, thôn văn minh tân tiến không bao giờ làm mấy chuyện xem bói kia!"

Vương Bình: "Cháu có thể làm chứng cho em ấy, không lấy tiền, đều là lấy trứng gà."

Đàm Mộ Tinh: "..."

Đàm Mộ Tinh đã bổ sung xong logic thông thường của cô ở trong đầu rồi, nhà chiêm tinh không phải là xem bói, cho nên cô không làm gì mê tín, cô là tín đồ kiên định của chủ nghĩa Mác.

Hồ Dũng Tiến phát hiện sự lo lắng của trưởng thôn, lại bắt đầu đánh bài tình cảm, cao giọng nói: "Lão Lý, ông cũng đừng lo nghĩ linh tinh, chúng tôi đã tìm thầy phong thủy lên núi xem từ trước rồi, việc khai thác sẽ không ảnh hưởng gì cả, ông xem chúng tôi đã đào mấy năm rồi vẫn không sao đấy thôi?"

"Đầu bên kia núi Ngân Long nối liền với thôn của chúng tôi, tôi là tìm người xem rồi mới tới, mặc dù tôi không tin những thứ này nhưng quá trình vẫn phải có!"

Trưởng thôn chần chờ nói: "Các cậu đã tìm người xem qua rồi? Thật sự không sao?"

"Đó là đương nhiên, tôi lừa ông làm gì!"

Sở Thiên Lê chớp mắt, nghi ngờ nói: "Các anh là tìm thầy phong thủy tới xem à?"

"Đúng vậy đúng vậy, còn chọn sẵn địa điểm khai thác rồi."

"Ông ta lên núi hôm nào chứ?"

Hồ Dũng Tiến chột dạ nói: "Chính, chính là chuyện tuần trước, sau đó nói với chúng tôi là không sao, không phải là tôi chạy tới tìm lão Lý..."

"Một ngày đã trở về rồi? Xem kiểu gì thế?"

"Chính là mang la bàn lên núi, nên xem thế nào thì xem thế đó, núi cũng không lớn lắm, xem một ngày là đủ rồi..."

Sở Thiên Lê suy tư chốc lát, nói: "Thầy phong thủy không tồn tại tăng lên rồi, các người căn bản không tìm người xem."

Hồ Dũng Tiến giận tím mặt: "Tất nhiên là tìm người rồi! Tôi đã nói tìm rồi là tìm rồi, thầy phong thủy cũng không khó tìm, lão Lý tôi lừa ông làm gì?"

Đàm Mộ Tinh nghe Hồ Dũng Tiến lớn tiếng, cậu bất giác cau mày lại, đi tới bên cạnh người ngồi cùng bàn hai bước.

Trưởng thôn không ngừng khuyên nhủ; "Đừng có hét, phải văn minh..."

Sở Thiên Lê bình tĩnh nói: "Đúng là thầy phong thủy không khó tìm, nhưng xem phong thủy cũng cần chú ý các quy tắc cơ bản, tuần trước là ngày La Hầu, căn bản không thể mở la bàn, dù sao thì tôi chưa từng nghe qua có ai dám không hóa sát đã xem rồi."

"Ngày gì cơ?"

"Ngày La Hầu, chính là ngày trong những năm tháng khác nhau không thể khai bàn được, phàm là vùng đất phong thủy cũng dễ dàng xảy ra xung đột với người xem, nếu như gặp đúng ngày La Hầu thì lại càng nguy hiểm hơn, nói không chừng còn có thể ảnh hưởng tới bản thân thầy phong thủy."

Xem phong thủy là chuyện hành thiện tích đức, nhưng đồng thời cũng có các loại kiêng kỵ, nếu như gặp phải ngày giờ đặc biệt thì sẽ biến thành ngày sát sư hoặc lúc sát sư.

Trưởng thôn hài lòng liên tục gật đầu, đồng ý nói: "Đúng đúng đúng, nói đúng, Dũng Tiến nên nghe lời của đại sư, đừng có chạm vào những thứ linh tinh này..."

Hồ Dũng Tiến không dám tin nhìn Sở Thiên Lê, anh ta nhớ lại lời non xanh nước biếc mà cô nói, kinh ngạc: "Không phải cháu không làm mê tín phong kiến à?"

Sở Thiên Lê vô tội trừng mắt, giải thích: "Đó là do chú vừa bắt đầu đã trực tiếp giảo định là mê tín, tất nhiên cháu chỉ nói một vài lời trần gian, nhưng vừa nãy chú lại nói từng tìm thầy phong thủy, cháu nghe chú không phản cảm những thứ này, vậy thì không phải là đã nói chuyện âm phủ à?"

"Người trong thôn các ông nói chuyện sao lại còn có thể nói hai đầu thế!"

"Cháu tôn trọng chú mà, chú muốn nghe gì thì cháu nói đó, dùng cách của chú để hiểu nha."

Hồ Dũng Tiến lửa giận ngút trời khoát tay, sửa lời một lần nữa: "Đó đều là mê tín phong kiến! Cháu bớt dùng cái chiêu này với chú đi!"

Sở Thiên Lê: "Hay lắm, nói không lại lại biến trở về rồi, vậy chúng ta tiếp tục nói về việc làm thế nào để hoàn cảnh sinh thái tốt trở thành sự hỗ trợ duy trì và phát triển nền kinh tế xã hội trên toàn cầu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK