Mục lục
Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Khải Gia khiếp sợ mà nhìn Sở Thiên Lê, căn bản không có tâm tư để đoán chuyện của khách quý nữa.

Sở Thiên Lê nghiêng đầu suy nghĩ, trong miệng lẩm bẩm: "Lưu Khải Gia, Lưu Khải Gia, nhìn vẻ mặt của anh thì quả nhiên là có mệnh sao Vũ Khúc, vậy thì chữ "Gia" phía sau hẳn là "gia" trong "gia đình", anh tuổi mèo sinh năm 88 đúng không, vậy mà mới hơn 30 tuổi nhưng dáng dấp lại rất giống đại sư!"

Thích Diệm: "Cậu cứ nói thẳng là anh ta lớn lên có vẻ già đi."

Sở Thiên Lê: "Hu hu, tớ cũng muốn già đi, vậy thì người khác sẽ rất dễ tin tưởng tớ."

Lưu Khải Gia mặc áo Tôn Trung Sơn, khuôn mặt phong trần lại còn để râu, thoạt nhìn tưởng chừng đã bốn năm mươi tuổi.

Anh ta bị nói toạc tuổi tác ra, hốt hoảng nói: "Không thể nào, cô lừa tôi đúng không, cho dù là tử vi, cũng không có cách nào tính chuẩn như vậy!"

Lưu Khải Gia nghiên cứu về tử vi đấu số, anh ta biết rõ ưu và khuyết điểm của thuật này, cao nhân lợi hại nhất mà anh ta từng gặp chính là sư phụ.

Người khác thông qua mệnh cách để đặt tên, Sở Thiên Lê thông qua tên để tính mệnh cách, loại tính ngược này quả thực là vô lý!

"Thuật số là có thể phát triển mở rộng, cái này giống với toán học, phép cộng là hợp lý, mà phép nhân lại không hợp lý sao?" Sở Thiên Lê bình thản nói, "Nhưng nếu như chỉ thích trông coi môn phái kia của chính mình, thì cơ bản không thể phát triển cũng là đúng rồi."

Ở cổ đại tử vi đấu số là việc mà đế vương phải học, chỉ có hoàng tộc cùng quan viên được khâm điểm mới có thể nghiên cứu, đương nhiên là sẽ không lưu truyền rộng rãi bằng tứ trụ bát tự*.

Việc này khiến cho môn phái tử vi đấu số phân hóa ít, và đồng thời tốc độ phát triển cũng không đủ nhanh, dễ dàng dần dần không theo kịp được với thời đại.

*: là một trường phái nghiên cứu về vận mệnh bắt nguồn từ Trung Quốc cổ đại.

Bát tự tứ trụ căn cứ vào giờ – ngày – tháng – năm sinh để suy đoán về cuộc đời của một ai đó từ khi sinh ra cho đến khi mất đi.

Tứ trụ bát tự thì được ứng dụng rất rộng trong dân gian, ngay cả người ngoài nghề cũng biết "bát tự" là cái gì, còn liên hệ với lục hào, mai hoa dịch số, đương nhiên người nghiên cứu chúng cũng rất nhiều.

Sở Thiên Lê cười nói: "Sau khi tôi học chiêm tinh và tử vi, thật đúng là tìm ra một ít bí quyết nhỏ, nếu không chúng ta đoán về chuyện của đại sư, anh nghe xem tôi có lừa anh hay không."

"Anh sinh ra vào mùa đông đúng không? Mệnh sao Vũ Khúc tháng một? Tôi đây ngẫm lại xem là sinh ra vào canh giờ nào, hẳn là..."

Lưu Khải Gia hoảng sợ nói: "Đủ rồi!"

Lúc này Sở Thiên Lê mới im lặng, nhu thuận nói: "Được được, không chơi nữa, câu chuyện này dạy chúng ta không nên nói tên mình cho người xa lạ."

Nếu như là người học thuật số khác, Sở Thiên Lê căn bản không có cách nào thông qua tên để tính, đáng tiếc là những người nghiên cứu tử vi thích nhất là chú trọng đặt tên, cái này khác biệt với các môn phái khác.

Thích Thừa Lương phát hiện Lưu đại sư lui bước, vội vàng nói: "Lưu Khải Gia, mau phản bác lại cô ta đi, còn có cái gì thì đều lấy ra đi!"

Lưu Khải Gia giận dữ: "Đừng gọi tên tôi!"

Sai lầm lớn nhất của anh ta chính là nói tên thật của mình cho Thích Thừa Lương.

Trận đấu giữa hai người đột nhiên bị gián đoạn, người bên ngoài phát hiện được sự thần thông của Sở Thiên Lê, ngẫu hứng nói: "Đại sư cũng tính cho tôi đi?"

"Ai, không đúng, không đúng, tôi không có nói Lưu đại sư, người tôi nói chính là vị đại sư bên này..."

"Tiểu đại sư, cháu gái của tôi vừa mới sinh ra, vừa đúng lúc trong nhà đang muốn đặt tên, nên đặt tên như thế nào thì hợp?"

"Có phải mở công ty cũng cần chú ý đặt tên không?"

Mọi người lập tức chen chúc tiến lên, đều bắt đầu hỏi chuyện đặt tên, đều nhờ Sở Thiên Lê hỗ trợ suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK