Trong mắt Đàm Mộ Tinh lộ ra vẻ ngỡ ngàng: “Cái này thì có liên quan gì? Chiêm tinh không phải là xem bói sao?”
Đàm Mộ Tinh nhớ tới cảnh tượng cô dùng bài poker để xem bói, cậu hoàn toàn không hiểu điều này thì có liên quan gì tới vật lý.
Sở Thiên Lê nghe thấy cậu hiểu lầm, trong đầu sinh ra một phản ứng kịch liệt sau đó tủi thân nói: “Không chỉ là xem bói thôi đâu, chiêm tinh rất khoa học đấy!”
Tính tình Đàm Mộ Tinh mềm mỏng, nhất thời cậu yếu thế lẩm bẩm nói: “Hả khoa học mà... Dùng ngôi sao để đoán số mệnh...”
Đàm Mộ Tinh rất muốn ủng hộ vô điều kiện cái lý luận của cô, nhưng rõ ràng là cậu cảm thấy xem bói không phù hợp với khoa học, ít nhất thì không xứng đôi với tri thức phổ biến với mọi người, nhiều nhất cũng chỉ có thể quy về huyền học mà thôi.
Sở Thiên Lê giống như một đứa trẻ càn quấy, cô muốn bào chữa cho chiêm tinh học, miệng không lựa lời nói: “Khoa học, tất nhiên là khoa học, Johannes Kepler1 và Newton đều là nhà chiêm tinh, cho nên vật lý của tớ mới giỏi như vậy!”
(1) Johannes Kepler (1571-1630), nhà thiên văn học người Đức và người xây dựng định luật Kepler về chuyển động của hành tinh
Đàm Mộ Tinh nghe thấy tên của nhà khoa học nổi tiếng, cậu yếu ớt phàn nàn: “Quan tài của Newton cũng không ép xuống được...”
Cậu cảm giác như đã vô tình chạm tới vảy ngược của Sở Thiên Lê, dẫn đến việc bây giờ cô nổi nóng rồi.
Sở Thiên Lê: “Không có đâu, không tin thì cậu lên mạng tra đi.”
Đàm Mộ Tinh chỉ đành lặng lẽ lấy điện thoại ra search, cậu thấy trên trang mạng “Nhà chiêm tinh học Newton ít người biết đến” thì lập tức ngạc nhiên nói: “Lại là thật...”
Kiến thức kỳ lạ lại tăng thêm rồi.
Tam quan của Đàm Mộ Tinh đã chịu đả kích cực lớn, cậu lập tức search chiêm tinh thật có phải là khoa học không, lại phát hiện ra trước mắt vẫn nằm trong vấn đề cần bàn luận, người nghi ngờ và nhà chiêm tình bên nào cũng cho rằng mình đúng, phân chia cũng không khác cậu và Sở Thiên Lê là bao, đến cả nội bộ các nhà chiêm tinh cũng có mâu thuẫn, tồn tại đủ các thể loại bè cánh.
Sở Thiên Lê thấy vẻ mặt kinh ngạc của cậu thì đáy mắt thoáng hiện lên vẻ đắc ý, vội vàng muốn thay đổi sự phiến diện của người ngoài đối với chiêm tinh.
Sở Thiên Lê dùng từ ngữ hợp tình hợp nghĩa thuyết phục: “Trên thế giới không có sự vật không thể biết, chỉ có sự vật chưa được biết tới mà thôi.
Bị hạn chế bởi điều kiện lịch sử, tri thức của con người trong mỗi thời đại cũng luôn có hạn, thế nhưng trí thức của con người không ngừng mở rộng, sâu sắc hơn, cho nên tớ cảm thấy khẳng định chiêm tinh không khoa học thật sự là quá đỗi võ đoán...”
“...” Đàm Mộ Tinh nghe nhà chiêm tinh dùng các vì sao để dự đoán nói về chủ nghĩa Mác, tâm trạng của cậu rất vi diệu, cô có một loại phong cách trộn lẫn kết hợp lại với nhau.
Xem bói hoặc là đoán mệnh đều không khiến người ta kinh ngạc, điều khiến người ta kinh ngạc chính là người bói toán hiểu triết Mác, thật sự là theo kịp thời đại.
Đàm Mộ Tinh lướt xem một lúc lâu, cậu xem các loại luận chứng trên mạng rồi nhượng bộ nói: “Mặc dù tớ không xác định chiêm tinh có phải là khoa học hay không, nhưng tớ tin thực lực bói toán của cậu, quả thực là rất thần kỳ...”
Đàm Mộ Tinh vô tình tìm tòi nghiên cứu vấn đề học thuật, cậu chính là đơn thuần tin tưởng Sở Thiên Lê, cho dù không giống với nhận thức của cậu lúc trước, nhưng trong lòng có thể chấp nhận năng lực của cô.