Hai người nói chuyện mấy câu, Đàm Mộ Tinh kéo cô vào trong nhóm lớp, nói với cô bài tập cuối tuần sẽ được thông báo trong nhóm.
Sở Thiên Lê quả thật là muốn lập tức rút khỏi nhóm, để trốn tránh việc phải làm bài tập.
Cô không để ý tới bài tập trong nhóm lớp, bắt đầu vui vẻ mua hàng online, liên tiếp đặt mua xúc xắc chiêm tinh, bài tarot..., sau đó lại mua thêm khá nhiều những đồ chơi hiếm lạ kỳ quái, dự định mở rộng trang bị sau đó lại giở trò cũ.
Ở cổng biệt thự, dì Lý thu lại các loại hàng chuyển phát nhanh, bà ấy mở từng hộp hàng ra rồi đưa vào trong phòng mỗi người.
Sở Thiên Lê không đợi dì Lý vào phòng mình đã không chờ đợi nổi mà ra ngoài lấy.
Cô cảm ơn xong thì mở từng lớp giấy bọc ra, lấy ra một cái hộp nhỏ làm bằng gỗ, sau đó mở nắp hộp ra kiểm tra.
Cửa hàng này là cùng thành phố, tốc độ gửi hàng rất nhanh.
Dì Lý không nhìn thấy đồ bên trong hộp hàng thì tò mò nói: “Đây là mua cái gì thế?”
Sở Thiên Lê cầm ba con xúc xắc thạch anh trong hộp lên, bọn chúng không giống với những con xúc xắc bình thường, đều là khối mười hai mặt tiêu chuẩn, lúc chuyển động trong tay cô còn kêu leng keng.
Sở Thiên Lê giới thiệu: “Xúc xắc chiêm tinh, một loại công cụ để xem bói đơn giản.”
Ký hiệu khắc lên ba viên xúc xắc chiêm tinh lần lượt là hành tinh, cung hoàng đạo và cung vị, tổng cộng có ba mươi sáu ký hiệu, có thẻ dùng để đoán vận may ngắn ngủi, sử dụng nhanh chóng, mang theo tiện lợi, điều đáng lo ngại là nó nghiêng về việc trả lời cho tình hình ngay tại thời điểm đó, đối với những chuyện có tuyến thời gian quá dài thì lại khó mà phán đoán được.
Công cụ chiêm tinh đều có ưu thế của riêng nó, vấn đề phức tạp thì cần bói toán mở xem tử vi, nhưng vấn đề đơn giản thì dùng xúc xắc là lựa chọn khá tốt.
Dì Lý cái hiểu cái không, bà ấy nhìn mấy con xúc xắc giống như bảo thạch rồi cảm kích nói: “Trông rất đẹp.”
Dì Lý coi như là đồ chơi của cô gái nhỏ, hoàn toàn không để trong lòng.
Bên trong phòng khách, Dư Tân liếc mắt nhìn thời gian rồi nhắc nhở: “Thiên Lê, lấy đồ xong thì thu dọn một chút, chúng ta chuẩn bị đi tới nhà của chú hai!”
“Vâng.” Sở Thiên Lê vội vàng lên tiếng đáp lại, trở về phòng nhanh như một làn khói.
Hạ Thời Sâm nhìn Sở Thiên Lê hấp tấp lên tầng, vốn dĩ cậu ấy không muốn quản mấy chuyện không đâu của cô nhưng lại không nhịn được mà nói: “Mẹ, nếu như đã muốn tới thăm chú hai, không cần phải sửa soạn đầu tóc cho em gái sao?”
Đến bây giờ cậu ấy vẫn còn nhớ cảnh tượng quê mùa trong lớp, tại sao ba mẹ có thể cứ để mặc con gái ruột của mình như vậy?
Tất nhiên, Sở Thiên lê cũng ngược đời đến kinh người, chẳng lẽ đây chính là gen sao?
Vẻ mặt Dư Tân ôn hòa nói: “Thiên Lê nói tóc dài thêm chút nữa rồi cắt, hơn nữa chú hai cũng là người nhà, chú ấy sẽ không để ý vẻ bề ngoài đâu.”
“Mẹ biết con kính trọng chú hai, nhưng không cần phải nghiêm túc quá, chỉ là liên hoan trong nhà mà thôi.”
Hạ Thời Sâm vẫn luôn tự yêu cầu rất cao đối với bản thân, hơn nữa còn có lòng tự ái cực mạnh, tất cả các phương diện đều không hề tùy tiện.