Hai mươi hai bộ ẩn chính* được tạo thành một bầu trời đầy sao bao la, chúng được ghép lại chặt chẽ với nhau mà không nhìn thấy bất kỳ khoảng trống nào.
*: thể hiện những khía cạnh tiên tri về cuộc sống.
Chúng được xem là những thông tin hướng dẫn quý giá, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản thân và tình huống xung quanh.
Sở Thiên Lê bắt đầu bẻ tranh một cách tàn nhẫn, chỉ nghe thấy những tiếng vang vui tai rất nhỏ, sau đó bức tranh bầu trời đầy sao đã bị chia năm xẻ bảy, biến thành những lá bài tarot ngay ngắn, kích thước giống nhau.
Cô nghiêm túc kiểm tra mặt bài, bộ bài tarot không bị hỏng chút nào, thậm chí cũng không có gai ở rìa.
Sở Thiên Lê yêu thích bộ bài mới, vội vã muốn thử, lại đột nhiên trở nên do dự.
Bộ tarot này chỉ có hai mươi hai bộ ẩn chính, không biết nên sử dụng thẻ trong tay để bói toán, hay là tìm một bộ ẩn phụ* để kết hợp thành một bộ hoàn chỉnh?
*: nguyên mẫu hoặc đại diện cho những sự kiện diễn ra hàng ngày trong cuộc sống chúng ta, bao gồm cả những sự kiện trọng đại đối với chúng ta.
Sở Thiên Lê quyết định thử các loại phương pháp, bây giờ cô còn chưa đọc hiểu mặt bài hoàn toàn, cần một chút thời gian để làm quen với công cụ mới.
Trăng khuyết mới lên, bóng đêm nồng đậm, khu biệt thự ngoài cửa sổ im ắng.
Trên bàn sách, lá bài với đủ loại màu sắc bị vứt loạn trên bàn, Sở Thiên Lê vừa đau đầu xem bài, vừa viết ghi chép cảm tưởng trên laptop.
Hiện tại cô đã xem xong tranh vẽ của mỗi lá bài, nhưng mà còn có rất nhiều chi tiết hình ảnh mà cô nghĩ mãi không hiểu, hơn nữa bộ bài này không có hướng dẫn sử dụng, hoàn toàn chỉ có thể dựa vào chính mình để suy nghĩ.
"Rốt cuộc Lyle Gadbury là ai..." Sở Thiên Lê thấy đau đầu mà nói, "Cho dù là khi vẽ phải dùng tên giả, thì cũng có thể tiết lộ chút tin tức ở trong bài mà, nếu không thì người ta làm sao mà học được?"
Năm đó có rất nhiều chiêm tinh sư sợ bị g.i.ế.c vì dự đoán thành công, nên họ đều chỉ để lại tranh vẽ và chữ viết mịt mờ và khó giải, để tránh bị người ta bắt được nhược điểm.
Trong lịch sử, có một chiêm tinh sư từng xem bói và biết được trận hỏa hoạn lớn ở London, sau đó ông đã bị bắt vì những người khác nghi ngờ ông chính là kẻ phóng hỏa.
Sở Thiên Lê hiểu được sự cẩn thận dè dặt của các tiền bối, nhưng hiện tại cô giống như nhân viên tình báo của đảng ngầm, giải mã mật mã vừa khó khăn, vừa chỉ có thể thu được tin tức vụn vặt.
Lúc cô mới học chiêm tinh thì không thể nối những lời bói toán thành câu hoàn chỉnh, vậy mà không nghĩ tới rằng khi dùng bộ bài này thì lại biến trở về thành người mới học.
Bộ bài tarot phổ biến trên thị trường là Marseille, Waite và Thoth, còn bộ bài này có từ thế kỷ 18 và có lẽ đã ra đời trước một số hệ thống bài tarot.
Mỗi bộ tarot có liên quan mật thiết đến người sáng lập nên chúng, Sở Thiên Lê không hiểu biết về cuộc đời của Lyle Gadbury, nên có rất nhiều ý nghĩa của bài mà cô không thể giải thích chính xác được.
Cô cầm tờ giấy trong tay, trên đó viết mấy manh mối, phía sau còn có dấu chấm hỏi không xác định.
Đá đỏ? Bầu trời đầy sao trong làng? Ông nội? Đông Nam Tây Bắc? Bảy cái?
Xem bói đều chỉ là miêu tả đặc điểm, sẽ không đưa ra tên gọi cụ thể, hiện tại cô liền liên tưởng đến những thứ này.
Chẳng lẽ nên xin nghỉ về thôn sao?
Sở Thiên Lê vuốt ve bài tarot, quyết định đặt tên bộ bài là Red Crystal Tarot, vì các lá bài chính được bao phủ bởi ánh đỏ lấp lánh, hơn nữa ngay cả trong lúc bói toán cũng nhắc tới viên đá màu đỏ.