Mục lục
Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được, sau này nếu muốn phản hồi thì cũng có thể nói với chúng tớ.” Sở Thiên Lê vén rèm chỉ vào Đàm Mộ Tinh: “Chỉ cần phản hồi cho cậu ấy là được, hoan nghênh lần sau ghé thăm.”

Bạn nữ cùng lớp khó hiểu: “Còn có dịch vụ hậu mãi nữa sao? Quy trình của các cậu cũng cẩn thận thật đấy?”

Ở cửa sau của lớp học, có người từ cửa sổ hành lang nhìn trộm quá trình bói toán của Sở Thiên Lê, sau đó vội vàng quay trở lại lớp định đi truyền tin.

Ở lớp bên cạnh, mấy người tụ tập ở một góc bàn luận về thầy bói mới của lớp.

Người đưa tin quay lại, lớn tiếng phàn nàn: “Khâu Tình Không để mắt đến tớ rất chặt chẽ, không để ai nghe cả, còn đi tới đi lui để tuần tra.”

“Thật sự chính xác như vậy sao?” Những người khác tò mò hỏi: “Tớ còn tưởng rằng bọn họ lừa đảo cơ.”

“Thà tin rằng nó tồn tại còn hơn là không tin.

Công ty của ba tớ khai trương cũng phải chọn giờ lành đó thôi!”

“Nhưng thầy Phong Thủy đều là những người già mà nhỉ? Học sinh chuyển trường chỉ bằng tuổi chúng ta thôi mà.”

Trong góc, cô gái được mọi người vây quanh vẫn đang im lặng lắng nghe, nghe xong, cô gấp cuốn “Kinh Dịch” trong tay lại, tháo kính ra, chậm rãi nói: “Năng lực không phân biệt tuổi tác càng là những người thành thạo, càng có năng khiếu sớm, nghe nói ở núi Càn Sơn có một thiên tài trẻ tuổi vô song.” Cô gái xinh đẹp trong sáng lên tiếng, những người khác đều im lặng, nhìn về phía cô ấy.

“Càn Sơn?”

“Đúng vậy, trong nước cũng chỉ có vài vị đại sư, bằng lòng nhập thế lại càng ít hơn.

Mọi người không muốn tin chuyện này, chẳng qua là vì gặp phải quá nhiều kẻ dối trá, không gặp được người có tài thật sự mà thôi.”

Nếu người đó có thể tính chuẩn, thì danh vọng đến cũng dễ như trở bàn tay, sẽ luôn có người cung cấp cho họ mọi thứ họ muốn.

Họ không cần phải xuất đầu lộ diện, thậm chí có người còn bỏ ra rất nhiều tiền để mời họ ra ngoài, chỉ để giải quyết những việc khó khăn trong cuộc sống.

“Thích Diệm, tớ không nghe được quá trình bói toán, nhưng tớ hỏi những người đó, bọn họ nói cậu ấy gần như nói đúng hết.” Người cung cấp thông tin nhớ lại: “Hình như bói toán chiêm tinh là chính xác nhất, có thể giải quyết mọi vấn đề.”

Thích Diệm rơi vào trầm tư, ánh mắt rơi vào quẻ trong sách, đột nhiên ngước mắt lên nói: “Vậy phiền cậu làm thêm một việc nữa cho tớ.” Trong lớp, Khâu Tình Không nhìn người trước mặt rất quen mắt, không khỏi mỉm cười thở dài: “Cậu chờ lâu như vậy, cuối cùng cũng thử rồi à?” Khâu Tình Không rất nổi tiếng trong lớp, hầu như lớp nào cô ấy cũng quen.

Cô ấy nhớ ra cô gái trước mặt là học sinh lớp bên cạnh, dạo gần đây thường xuyên đến thăm, nhưng vẫn chưa bói toán.

“Ừm, tớ muốn thử một chút.”

“Cậu chọn cái gì?”

“Bói toán chiêm tinh, đưa tiền cho cậu à?”

“Haha, bà chủ thật hào phóng, mời vào!”

Trong rèm, Sở Thiên Lê nhìn cô gái trước mặt, hỏi: “Muốn hỏi vấn đề gì?” “Tớ thích thầm một chàng trai, ở trường thường hay gặp mặt, cậu ấy ở trường.

Tớ cứ nghĩ hai bọn tớ không thể ở bên nhau, nhưng gần đây cậu ấy lại tỏ tình với tớ, muốn biết tương lai của chúng tớ sẽ đi về đâu...”

“Ừ, là vấn đề tình cảm phải không?” Sở Thiên Lê hợp tác trả lời: “Vậy bây giờ chúng ta quyết định nên lập bàn tử vi như thế nào.”Chương 51

Sở Thiên Lê xem bói xong, nhìn bàn tử vi một lát rồi trầm mặc.

Cô gái chú ý tới Sở Thiên Lê trầm mặc, vội vàng hỏi: “Kết quả không tốt sao?” Sở Thiên Lê cúi đầu nhìn bàn tử vi, sau đó ngẩng đầu nhìn cô gái, gãi đầu bối rối, như thể không biết nên nói cái gì.

Sở Thiên Lê hỏi: “Cậu nói có người tỏ tình với mình?”

Cô gái hơi cúi đầu: “Đúng vậy, cậu ấy nói cậu ấy có tình cảm sâu sắc với tớ, nhưng việc chúng tớ ở bên nhau có thể sẽ ảnh hưởng đến tương lai sau này, cho nên tớ mới muốn đến xem thử... Cậu có thấy gì không?”

Sau khi Sở Thiên Lê nghe được miêu tả của đối phương càng sửng sốt hơn, cô chớp mắt thú nhận: “Tớ không nhìn ra vận tình yêu, nhưng nhìn ra một thứ khác.”

Cô gái: “Cậu thấy gì?”

Sở Thiên Lê nghi hoặc nói: “Cậu giàu như vậy, vì sao lại bỏ ra số tiền lớn để tư vấn một vấn đề không tồn tại?”

Sở Thiên Lê bị đối phương làm bối rối.

Bởi vì bói tử vi của Sở Thiên Lê khá đắt, nên những khách hàng đến xem bói cơ bản đều rất nóng lòng muốn biết đáp án, mới bỏ ra một số tiền lớn như vậy để đặt câu hỏi.

Cô chưa từng gặp ai tiêu tiền để ném đá trên sông, đây có phải là hạnh phúc của người giàu không?

Sao mệnh chủ đối lập với cung thứ bảy, người hỏi có thể đang trêu chọc hoặc lừa dối nhà chiêm tinh.

Bói toán chiêm tinh không hiểu tất cả các biểu đồ, cũng cần phải kiểm tra tính hợp lệ của biểu đồ bắt đầu, đây rõ ràng là một biểu đồ không hợp lệ.

Sở Thiên Lê không hiểu vì sao đối phương lại nói dối, cô thu phí, cô cũng không bị lỗ, có lẽ đây là một kiểu người giàu có thể hiện khả năng kiếm tiền của mình?

Sở Thiên Lê chân thành nói: “Nếu cậu chỉ muốn bịa chuyện cho vui, vậy tớ có thể ngồi với cậu một lát.

Dù sao tớ cũng đã nhận tiền của cậu, cứ để cậu đi như vậy cũng không được hay cho lắm.”

“...”

“Nhưng nếu cậu yêu cầu tớ nói cho cậu biết tình cảm tương lai của cậu như thế nào, tớ thật sự không thể nói ra được, chủ yếu là do cậu cung cấp sai tin tức.” “...”

Cô gái lập tức dâng trào nhiệt huyết, vội vàng cúi xuống xin lỗi, mặt đỏ bừng: “Thật xin lỗi, tớ chỉ muốn kiểm tra xem tính toán của cậu có chính xác không thôi!”

Cô gái muốn khám phá thực lực của Sở Thiên Lê, đánh giá xem cô chỉ là bịa đặt hay thật sự biết bói toán.

Sở Thiên Lê: “A, tớ không giận, tớ chỉ cảm thấy cậu giàu có thật, dù sao chỉ cần cậu hoàn thành thanh toán, cậu muốn hỏi tớ cái gì cũng không thành vấn đề.” “Đây giống như bữa trưa Buffett nhỉ? Chắc là Buffett đấy.” Sở Thiên Lê nghiêng đầu nói: “Cậu có thể nói chuyện với Buffett về đầu tư tài chính, hoặc cũng có thể quảng bá văn hóa Trung Quốc,thậm chí còn có thể thảo luận bánh bao mặn hay ngọt thì ngon hơn.”

Đối mặt với sự rộng lượng của Sở Thiên Lê, cô gái nhẹ nhàng nói: “Hoá ra còn biết được đó là câu hỏi giả sao?”

Sở Thiên Lê tò mò hỏi: “Đúng vậy, nhưng nam sinh đó có tồn tại không? Tớ chỉ thấy việc đó là giả thôi.”

“Ừm.” Cô gái lấy điện thoại di động ra: “ Tớ có thể cho cậu xem ảnh của anh ấy.”

“Được.”

Sở Thiên Lê tiến lên, nhìn rõ ràng hình ảnh trên màn hình cô gái, lại rơi vào khoảng lặng.

Sở Thiên Lê nhìn những bức ảnh tĩnh có độ phân giải cao, sửng sốt vài giây, do dự nói: “Đây là ảnh của một nam minh tinh đúng không?”

Bây giờ cô ngày càng không hiểu được người dân thành phố nghĩ gì.

Cô gái hưng phấn nhìn chằm chằm vào màn hình: “Ohhh, chồng tớ đấy, nhưng chúng tớ vẫn chưa thể ở bên nhau, sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của anh ấy...” Sở Thiên Lê: “?”

Sở Thiên Lê ân cần khuyên nhủ: “Đừng uống rượu nữa, ăn hai miếng đi.”

Công việc bói toán của Sở Thiên Lê hot rồi.

Giờ nghỉ trưa sắp kết thúc, ba người bắt đầu đóng cửa.

Đàm Mộ Tinh cởi tấm rèm ra, đặt lên bàn, bắt đầu đếm phản hồi của ngày hôm nay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK