"Cháu hiểu, cháu hiểu mà.
Đối phương cũng không biết chúng ta muốn gì.
Đây là chuyện mà Bên B như chúng ta phải tìm hiểu." Sở Thiên Lê thản nhiên đáp lại trong khi bói toán.
Hà Kiến Bình vỗ đùi, vui vẻ kêu lên: "Ôi, nói chuyện với cháu dễ dàng thật đấy! Giải thích không nổi với cái gã bói toán lục hào kia, thật sự quá đau đầu luôn!
Lúc Hà Kiến Bình cùng nói chuyện với thầy bói toán kia, ông ấy không hiểu vì sao giao tiếp lại khó khăn như vậy, tranh cãi về cùng một vấn đề rất lâu, cuối cùng khiến hai bên đều tan rã trong sự không vui.
Sở Thiên Lê thở dài: "Có điều, cái này cũng không thể trách chú được, người đó hẳn là sẽ không ngờ tới rằng bói toán lại là một ngành dịch vụ."
Suy nghĩ của những ông chủ lớn này luôn rất khác biệt với người bình thường, đồng nghiệp không ngờ rằng họ lại là Bên B.
Hà Kiến Bình tỏ ra vô cùng khách sáo, ban đầu ông ấy lại không tin lời Sở Thiên Lê nói, thậm chí còn hứa hẹn sẽ dùng cơm trưa với người khác ngay trước mặt cô.
Từ tận đáy ông ấy vẫn luôn lòng tin tưởng rằng, chỉ cần ông ấy giao tiền ra, thầy bói sẽ lo liệu tất thảy mọi việc, ông ấy nói ra những ưu nhược điểm của đại sư, nhưng trong lòng ông ấy không có cảm giác như đang cầu xin sự giúp đỡ từ ai.
Các đồng nghiệp khác không hiểu những điều này, nhưng Sở Thiên Lê lại biết rất rõ.
Theo thói quen, Sở Thiên Lê bắt đầu xem biểu đồ trước, cô nhìn chằm chằm vào biểu đồ mất một hồi lâu, xem mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào.
Hà Kiến Bình thấy cô im lặng, háo hức nhìn sang, vội vàng hỏi: "Thế nào rồi?"
Đàm Mộ Tinh cảm nhận sâu sắc rằng Hà Kiến Bình có chút quá gấp gáp rồi, làm sao ông ấy có thể yêu cầu xem kết quả ngay khi cô vừa bắt đầu khảo sát chứ? Cậu lại chưa bao giờ thấy ai yêu cầu kết quả ngay sau khi vừa sắp xếp công việc.
Cậu bưng ấm trà lên rót cho Hà Kiến Bình, an ủi nói: "Chú Kiến Bình, đừng quá lo lắng, uống chút trà đi."
Hà Kiến Bình nghe xong lập tức ngồi nghiêm chỉnh lại, nhấp một ngụm trà nóng, trong lòng cảm thấy bồn chồn.
Sở Thiên Lê trầm tư một lát, cô để điện thoại sang một bên, lấy giấy bút ra từ trong túi xách rồi nói: "Chúng ta vẫn phải thay đổi cách thức xem quẻ thì hơn."
Hà Kiến Bình có chút hoảng sợ: "Tại sao vậy?"
"Bởi vì vấn đề bây giờ đã trở nên phức tạp hơn, cách tính toán cũng không giống lần trước nữa." Sở Thiên Lê chú ý tới phản ứng của đối phương, cười nói: "Đương nhiên, luôn có nhiều giải pháp hơn là khó khăn, chú có thể viết ra ngày sinh nhật của ông chủ công ty trong nước lên giấy không?"
Vì lý do bảo mật thương mại, Hà Kiến Bình không tiết lộ tên công ty cụ thể, cũng như không đề cập đến tên nguyên liệu.
Hà Kiến Bình cầm lấy giấy bút, gãi đầu nghi ngại hỏi: "Ngày sinh nhật là ngày cụ thể sao? Vậy thì hình như chú cũng không biết cho lắm?"
Sở Thiên Lê vui vẻ nói: "Chú có biết người đó tuổi gì không?"
"Chắc là tuổi ngựa.
Hình như ông chủ của công ty trong nước đó sinh năm 1966, để chú hỏi bạn bè của ông ta xem sao..." Hà Kiến Bình nghi ngại hỏi: "Sao cháu lại hỏi cái này? Cháu còn cần những thứ gì khác không?"
Sở Thiên Lê tận lực truyền bá khoa học: "Các loại thuật toán đều có ưu và nhược điểm khác nhau, ví dụ như Mai Hoa dịch số học chẳng hạn, có thể xem bói rất dễ dàng lại thuận tiện, nhưng người bói toán lại rất khó đưa ra dự đoán chi tiết, chủ yếu vẫn là đưa ra lời dự đoán ngắn gọn nhất.
Những quẻ bói trông có vẻ tiện lợi này chỉ đưa ra những thông tin mơ hồ, thường bao hàm mọi thứ trong một câu, ở một khía cạnh nào đó, chúng giống như những câu hỏi đọc hiểu tiếng Trung thì hơn.